Lục Kiến Vi khẽ nâng tay lên hư không, nội kình cấp tám chống đỡ đầu gối đang uốn cong của hai người.
“Không cần như thế.”
Phụ nhân thẳng eo, cảm động đến rơi nước mắt.
“Lục tiền bối, lúc trước ở trên đường ngài đã giúp chúng ta một lần, hiện giờ lại giúp chúng ta một lần nữa, nếu không phải có ngài xuất hiện, chúng ta đã sớm bị ác tặc họ Đậu lừa gạt tính mạng, ân cứu mạng của ngài, hai người chúng ta cả đời sẽ không quên!”
“Ta cũng là người bị hại, thuận tay mà thôi, chưa nói tới ân cứu mạng.” Lục Kiến Vi quay đầu dặn dò Lương Thượng Quân: "Lấy giấy bút tới.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây