"Nếu như ta không thù không oán hai người họ thì vì sao ta lại giết bọn hắn?”
"Ngươi chỉ thích giết người mà thôi.”
Bình Vu không phản bác nữa, công đạo tự trong lòng người, Đỗ Hàn Thu nguỵ biện, người ở bên ngoài xem đến buồn cười.
Cũng đúng, người năm đó bị một vị thần y trói buộc ở hậu trạch thì có thể có bao nhiêu lòng dạ và tầm nhìn xa cơ chứ?
Vệ Nam Sơn đúng lúc mở miệng: "Lời của Đỗ võ sư quả thật có lý, nhưng mà ý kiến ngươi mới đưa ra, Vệ mỗ đã điều tra rõ ràng cả rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây