Nửa đêm, tất cả ánh đèn trong khách điếm đều đã tắt, trong màn đêm bao phủ, một bóng người vụt ra từ trong giường chung, như một mảnh tơ liễu, uyển chuyển nhẹ nhàng mà mơ hồ, không phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Hắn lặng lẽ băng qua sân trước không để lại một tiếng động, đang chuẩn bị bước lên tường rời đi.
Một bàn tay vô hình ấn mạnh xuống, một lực lượng cực kỳ quen thuộc khiến hắn ngã nằm xuống đất, phát ra tiếng chạm nặng nề.
Tiếng cười khúc khích của nữ tử phát ra từ lầu ba.
"Đã dùng Tầm Thường Khách mất đi nội lực, thế mà ngươi vẫn có thể thần không biết quỷ không hay trốn khỏi đây, không hổ là thần trộm đệ nhất giang hồ."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây