Thần trộm lại không như vậy.
Hắn trưng ra vẻ mặt bình thường, thê thảm khóc ròng nói: "Lục chưởng quầy, Lục nữ hiệp, Lục tiền bối, ta thật sự không có ác ý gì đối với khách điếm, ngài đại nhân có đại lượng mà buông tha cho ta đi, nơi này thật sự không phải chỗ cho người ở đâu!"
"Đương nhiên không phải chỗ cho người ở." Lục Kiến Vi thong thả nói: "Đây là chuồng ngựa."
Lương Thượng Quân dở khóc dở cười: "Lục chưởng quầy, mấy người này đắc tội với ngài nhưng ta không hề đắc tội ngài mà."
"Ngoại thành Đông Lưu Thành, Vân Lai khách điếm, nếu không phải ngươi âm thầm trộm đan dược Bạch Ngọc Linh Chi thì chúng ta cũng sẽ không chậm trễ chuyến đi."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây