“A Nại, ta làm một món canh thanh đạm, bỏ thêm một số loại thảo mộc vào, không bằng ngươi gọi Ôn công tử ra ăn Cổ Đồng Canh cùng chúng ta, càng đông người càng nào nhiệt!” Tiết Quan Hà khuyên nhủ.
Nhạc Thù gật đầu lia lịa: “Đúng vậy đúng vậy, A Nại ca, ta thấy Ôn công tử mỗi ngày đều dùng cơm có một mình, không ai ăn chung không phải là rất cô đơn hay sao?”
“Quả thât, làm canh dược thiện cũng tốn thời gian.” Trương bá thành tạo nhào bột: “Mọi người khắp nơi tề tụ về đây, trời Nam biển Bác khó có cơ hội được cùng tụ tập một chỗ, cũng là duyên phận.”
A Nại nghe vậy trong lòng lay động, hạ thấp đầu, khóe miệng lại lặng lẽ nhếch lên.
“Cái này ta không thể tự quyết được, ta phải đi hỏi ý kiến công tử.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây