Lông mi Ôn Trứ Chi hơi rũ xuống, suy nghĩ một lúc mới chậm rãi nói: “Chi bằng như thế này, hai vị có thể cùng Ôn mỗ giao dịch.”
“Ngươi thật sự giải ra rồi?” Sài Côn trông có vẻ ngạc nhiên, sau đó phản ứng lại: “Ngươi muốn giao dịch như thế nào?”
Lam Linh thu liễm ý cười: “Ôn Trứ Chi, cho dù ngươi tìm được vị trí bảo vật thì sao? Chỉ dựa vào ngươi và Kim đao thương hành, liệu sẽ đi được tới đâu? Chỉ sợ giữa đường đã bị người khác ám sát rồi. Ngươi vốn dĩ không giữ được bảo vật, chi bằng ngoan ngoãn nói ra, ta có thể nể tình khuôn mặt này của ngươi mà bán ngươi linh dược.”
Ôn Trứ Chi xoay xe lăn, chầm chậm tiến về cửa đại sảnh, ngẩng đầu nhìn nữ tử đang ở sau quầy xem náo nhiệt.
“Lục chưởng quầy có muốn làm ăn không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây