Nàng cười tủm tỉm nói: “Trước đó các ngươi cũng đã nộp phí bảo hộ thời gian một tháng, ta bảo hộ các ngươi là việc nên làm.”
“Ước định ban đầu chỉ áp dụng trong tình thế bình thường, vừa rồi tình thế đặc thù, Ôn mỗ nguyện ý chi trả giá khác, coi như là hồi báo ân cứu mạng của Lục chưởng quầy, mong Lục chưởng quầy vui lòng nhận cho. A Nại, lấy hộp tiền tới đây.”
A Nại tuân lệnh vào phòng, giây lát đã mang ra hộp gỗ đưa tới trước mặt Lục Kiến Vi.
“Lục chưởng quầy, ngươi vừa rồi thật anh dũng, là đại thiện nhân thiên hạ khó gặp, A Nại thật lòng bội phục!”
Lục Kiến Vi ra hiệu cho Trương bá nhận lấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây