“Hiền chất hiểu lầm rồi, ta từng thề trước mộ Nhạc huynh rằng nhất định sẽ tìm được ngươi, đồng thời nuôi nấng đối xử với ngươi như con ruột, hiện tại ta chỉ muốn mang ngươi trở về, ngươi vẫn còn chưa đến trước mộ cha ngươi bái tế đúng chứ?”
Nhạc Thù rũ mắt, vành mắt dần dần đỏ lên.
Hắn không chỉ không bái tế mà đến túc trực bên linh cữu đỡ quan cũng chưa làm được.
Tống Nhàn tiếp tục khuyên nhủ: “Mẹ ngươi qua đời sớm, cha ngươi ngậm đắng nuốt cay một mình nuôi ngươi khôn lớn, Bạch Hạc sơn trang là tâm huyết của cha ngươi, ngươi nhẫn tâm nhìn Bạch Hạc sơn trang biến mất trên đời hay sao?”
“Tống trang chủ, có phải ngươi đã quên hiện tại ta bước ra khỏi khách điếm, chờ đợi ta sẽ là một đám khách nhân giang hồ hay không?” Nhạc Thù hít mũi, xoay người nói: “Ngươi khuyên ta như vậy là muốn ta bị linh cẩu xâu xé chia phần?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây