Lý Tú Ninh thấy phụ vương tức giận như thế, ngược lại mở miệng giải thích cho Lý Nguyên: “Thực ra cũng không trách hắn, chủ yếu là hắn không biết thân phận của ta, nếu như biết thân phận của ta, cho hắn một vạn lá gan cũng không dám.”
Lý Thế Dân cau mày: “Người này có hơi kì quái, tam tỷ nói hắn tham tiền lòng dạ đen tối, nhưng đối với phương pháp chế biến quan trọng đến thế, hắn lại dễ dàng đưa cho ngươi, kì lạ.”
Lý Tú Ninh gật đầu nói: “Người này quả thực rất kì lạ, các ngươi biết không, hắn có một tấm gương lưu ly, soi người không có một chút mờ ảo nào cả, vô cùng sắc nét, quả thực là vô giá. Nhưng hắn lại tùy ý đặt ở trong khách điếm, cung cấp cho khách thuê sử dụng.”
“Trên đời này lại có gương lưu ly thần kì đến thế?”
Trong lòng Lý Kiến Thành khẽ động “Loại chí bảo như thế này, trên khắp thế gian, có lẽ chỉ có phụ vương mới có thể hưởng thụ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây