Sư Đà Vương thì thào lẩm bẩm.
“Nếu có thể thấy được chân dung của cao nhân thì tốt, không biết là bực tiên phong đạo cốt nào!”
Giao Ma Vương nói với vẻ mặt mong đợi.
Ngu Nhung Vương nhấp khóe miệng: “Loại cao nhân đích thân sản xuất rượu ngon, chắc chắn vị rất ngon, đáng tiếc không có duyên uống.”
Tôn Ngộ Không đột nhiên nghĩ đến sư phụ, hắn cảm thấy, Lý Nguyên là một tuyệt thế cao nhân thâm tàng bất lộ! Không biết so sánh với sư phụ và Thánh Nhân, người nào lợi hại hơn? Hẳn là Thánh Nhân ư? Suy cho cùng Thánh Nhân cao cao tại thượng, mỗi một người đều là tồn tại chưa từng có, nổi danh cả Hồng Hoang.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây