Ý nghĩ của thạch hầu đơn giản:
“Trước đây đệ tử làm hầu vương ở Thủy Liêm động Hoa Quả sơn, nơi đó có linh quả ăn mãi không hết, Hầu nhi tửu uống không hết, mỗi ngày đều chơi đùa với đám hầu tôn, tự do tự tại. Đệ tử vẫn muốn sống tự do vui vẻ mãi như vậy, nên phải tu luyện thuật trường sinh bất lão.”
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Sở dĩ Hoa Quả sơn có tiên chi linh quả rực rỡ muôn màu, ăn mãi không hết là bởi vì động thiên phúc địa khi cơ vẫn bị Thiên Đạo che khuất, cho nên người ngoài không phát hiện ra. Nhưng khi ngươi xuất thế thì khí cơ bị che giấu của Hoa Quả sơn sẽ bắt đầu biến mất dần. Bây giờ chỉ sợ ngư dân nước Ngạo Lai với yêu ma quỷ quái đều đã phát hiện ra bảo địa Hoa Quả sơn này. Hoa Quả sơn đã không còn cách nào tránh xa thế gian, thoải mái tự do nữa. Vì vậy cho dù ngươi học thuật trường sinh thì cũng không còn ngày tháng thoải mái vui vẻ, tự do tự tại như vậy nữa, ngược lại còn có thể mang đến những rắc rối vô hạn.”
Thạch hầu thấy Lý Nguyên có thể biết rõ mọi chuyện của Hoa Quả sơn như vậy thì càng khẳng định, người trước mắt này chính là thế ngoại cao nhân hắn vẫn luôn muốn tìm.
Sắc mặt thạch hầu càng cung kính hơn: “Nếu Hoa Quả sơn đã không còn cách nào tránh xa đời thì ta càng muốn học phương pháp trường sinh, như vậy mới có thể bảo vệ Hoa Quả sơn mãi mãi không bị những yêu ma này chiếm cứ, bảo vệ toàn bộ hầu tử hầu tôn không bị yêu ma bắt nạt. Xin sư phụ thành toàn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây