Lý Nguyên chờ Văn Trọng ngồi xuống xong, vừa tiếp tục điêu khắc khúc gỗ trong tay, vừa mở miệng nói: “Ngươi muốn ta ra tay giúp ngươi đối phó Tây Kỳ, ta chỉ có thể nói, ngươi đi một chuyến tay không rồi.”
Văn Trọng thấy Lý Nguyên từ chối, không khỏi vội la lên: “Lý tiểu hữu, Lý gia gia, giao tình chúng ta lâu như vậy, chẳng lẽ ngươi nhẫn tâm trơ mắt nhìn ta bị Tây Kỳ đánh bại, đầu một nơi thân một nẻo sao?”
Nghe thấy Văn Trọng gấp đến độ lại gọi Lý Nguyên là gia gia, Hoàng Anh liều mạng cắn môi, mới không phun ra ngoài.
Nàng hoàn toàn không ngờ, Văn thái sư quyền cao chức trọng lại không để ý thân phận như thế.
Lý Nguyên lợi hại như vậy sao? Thế mà cần chính Văn thái sư cầu xin sự trợ giúp của hắn như thế? Hoàng Anh không rõ ràng chút nào về thực lực của Lý Nguyên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây