Vân Tiêu giả vờ không nghe thấy tiếng nuốt nước bọt của hai người, tiếp tục phân tích: “Hơn nữa, quả đào chúng ta ăn còn cực kỳ giống bàn đào, hồng hạnh cũng rất giống Tiên thiên hồng hạnh, quả mận lại giống Hoàng Trung Lú… Xem ra chuyện này không phải trùng hợp, mà có thể những loại trái cây đó thật sự là tiên quả còn quý hơn cả Tiên thiên linh quả.”
Bích Tiêu chấn động nói: “Đát Kỷ nói, những loại trái cây đó đều hái trên cây ăn quả ở sân sau nhà bọn họ, chẳng lẽ thật ra, những cây ăn quả đó là Tiên thiên linh căn? Bọn họ lại có nhiều Tiên thiên linh căn như vậy? Chuyện này cũng khó tin quá rồi!”
Trong hồng hoang, cho dù là Thánh Nhân cũng không có nhiều Tiên thiên linh căn như vậy.
Quỳnh Tiêu thắc mắc hỏi: “Nhưng vì sao khi chúng ta ăn lại không cảm nhận được trong trái cây có nhiều linh lực chứ?”
Vân Tiêu chậm rãi nói: “Chuyện này thì phải hỏi Lý Nguyên và Đát Kỷ, chắc chắn bọn họ biết vì sao!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây