Ngọc Yên phát hiện, tiếp xúc với Lý Nguyên càng lâu thì càng không nhìn thấu hắn.
Hắn giống như một đám sương mù vô biên vô hạn, rõ ràng thấy rõ một góc, lại phát hiện phía sau còn có càng nhiều sương mù.
Còn có lão già này, cũng thần bí khó lường giống vậy.
Nếu hắn không phải là kẻ điên, vậy hồ lô vừa mới bị vứt đi nhất định cũng là Tiên thiên linh bảo.
Nghĩ đến đây, Ngọc Yên không khỏi sinh ra cảm giác xúc động.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây