Lục Trường An mới nhìn thấy một nửa, sắc mặt đột biến, chau mày. Vẻ mặt hắn ta ngưng trọng, trầm mặc thật lâu.
“Lâm Dịch... trọng thương bỏ mình?”
Mộ Tú Vân nhận lấy bức thư, mặt mày tái nhợt, ngón tay thon thả khẽ run lên.
“Cái gì! Lâm bá bá qua đời?”
Mộ Nhị Thuận đang bận rộn cách đó không xa nghe thấy cuộc trò chuyện, không khỏi khiếp sợ nghẹn ngào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây