Cảnh tượng phồn vinh hưng thịnh thịnh như thế, làm cho Cố Thanh Phong thấy rất mới lạ. Đúng lúc này, đột nhiên một vị thiếu niên ngăn cản đường đi của Cố Thanh Phong.
Thiếu niên là một vị phàm nhân, mặc áo vải mun, da ngăm đen, nhưng một đôi mắt đen trắng rõ ràng lại cực kỳ linh động.
Hắn chắp tay với Cố Thanh Phong, cung kính nói: “Dám hỏi tiền bối là lần đầu tiên đến thành Lạc Nhật? Có cần hướng dẫn không? ”
Cố Thanh Phong cũng không thấy kỳ lạ khi đối phương có thể nhìn ra mình là lần đầu tiên tới nơi này, dù sao mình đi dạo lung tung nửa ngày, còn cực kỳ mới lạ, mỗi quầy hàng đều dừng chân một lát, vừa nhìn đã biết là người mới tới.
“Ngươi có thể làm hướng dẫn viên?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây