“Hả???” Cố Thanh Phong sững sờ: “Chán cái gì?” Thương Tâm Nghiên cắn cắn môi, run giọng nói: “Không phải huynh chơi chán sao! Ta từng nghe huynh nói, sau khi nam nhân có được nữ nhân, không bao lâu sau sẽ chơi chán rồi muốn tìm một người mới.”
“Cố Thanh Phong, ta không phản đối huynh đi tìm người khác. Chán ta cũng không sao, nhưng mà huynh không thể rời đi. Ta hy vọng huynh có thể vì nhân tộc mà ít nhất có thể nhẫn nhịn ta một khoảng thời gian. Sau khi đợi ta mang thai rồi hãy đi.”
Cố Thanh Phong lập tức choáng váng. Chuyện này là cái gì với cái gì đây!
Đệ nhất mỹ nữ Thanh giới, chỉ hai ngày mười bốn lần đã ngán?
Lại còn nhẫn nại nàng một khoảng thời gian? Mẹ nó, nếu cái này cũng gọi là nhẫn nại, vậy thì ta hy vọng có thể nhẫn nại một trăm năm, cảm ơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây