Cố Thanh Phong cười lạnh một tiếng: “Thật ngại quá, ta là người mù mặt, căn bản không phân biệt được có xinh hay không xinh, còn nữa, đây mới là lần thứ hai ta gặp mặt Ám Hoàng thôi. Giữa chúng ta không có bất kỳ cơ sở tình cảm nào, chuyện ta làm, đều là vì nhân tộc, không dẹp được Thánh tộc, nói gì đến tình cảm?
Ngụy Cô Vân, thấy ngươi thân là cường giả thần cảnh, trong lòng lại không có chút đại nghĩa nào, chỉ vì thỏa mãn tà niệm dơ bẩn xấu xí trong nội tâm mà ngang ngược cản trở
Hừ, Cố mỗ xấu hổ khi cùng phe với ngươi! ”
Nói một phen đến là nhân nghĩa, một đám cường giả Thần cảnh nghe được đều ngượng ngùng, đều là nam nhân, ai không biết chút tâm tư của ai, chỉ là bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới, trên đời này còn có người da mặt dày như vậy.
Nhất là Tuyệt Minh Tử, hắn vốn tưởng rằng mình bất chấp mặt mũi già nua, đã thiên hạ vô địch, ai ngờ Cố Thanh Phong so với mình còn dũng mãnh hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây