Mọi người xì xào bàn tán trong bóng tối, nhưng chẳng ai ngờ tới, Văn Sơn Tiên Tôn không hề ra tay mà chỉ bình tĩnh nói: “Cố đạo hữu, hình như ngươi cố tình dụ dỗ bọn ta tới đây.”
Cố Thanh Phong dừng bước, khóe miệng treo một nụ cười tà độc: “Chính xác.”
Hắn không hề che giấu chút nào mục đích của mình, bởi vì bản nguyên có sức cám dỗ quá lớn đối với Tiên Tôn, lớn đến nỗi dù tất cả mọi người đều thừa biết sẽ có cạm bẫy, nhưng cũng không kiềm được mà nhảy vào.
Câu trả lời thẳng thừng như vậy khiến cho Văn Sơn Tiên Tôn nho nhã cũng phải sững sờ, y lập tức khẽ cười nói: “Các vị đạo hữu trong bóng tối, nếu Cố đạo hữu đã mời gọi thịnh tình như vậy, hay là mọi người đi ra đây hết đi, không thì bên ngoài sẽ tưởng chúng ta bị một mình Cố đạo hữu dọa cho không dám xuất đầu lộ diện mất.”
“Hừ!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây