“Đáng tiếc, ba năm trước, thân muội muội của Tôn Bách Hộ, vị hôn thê của Trương Bách Hộ là Tôn Nại Nhi đột nhiên ngã xuống, nội tình cụ thể không biết, nhưng, từ đó về sau, hai người liền biến thành cừu nhân.”
Lời vừa dứt.
Hắn tay cầm Trấn Ma Đao nhanh chóng đánh về phía chiến trường.
Thì ra là thế!
Sở Hà nhìn về phía hai người phối hợp ăn ý ở cách đó không xa, cơ bản đoán ra lúc trước đã phát sinh chuyện gì, đơn giản chỉ là một số tình tiết cẩu huyết:
Tôn Nại Nhi đại khái là vì cứu Trương Uy mà chết, hai người mới trở mặt thành thù, nhưng, ràng buộc tình huynh đệ cũng chưa biến mất.
Lắc đầu.
Sở Hà lại lần nữa đem ánh mắt quét khắp chiến trường:
“Việc cấp bách, là tìm kiếm yêu ma có thể ra tay, thu hoạch điểm yêu ma, đột phá tu vi, những thứ khác đều có thể lui lại phía sau.”
Bành!
Hắn bước ra một bước, như u linh biến mất.
Nửa nén hương sau!
Phốc thử!
Một con yêu ma tam phẩm sơ kỳ vừa mới bị Trấn Ma Bách Hộ đánh bay ở giữa không trung cảm thấy tim mát lạnh, mất đi tri giác ngay tại chỗ.
Thấy vậy!
Bách Hộ ra tay sắc mặt lạnh lẽo, nói: “Sở Hà, ngươi muốn làm gì? Cướp công lao sao?”
“Mọi người đều đang liều mạng chém giết, ngươi lại ở trên chiến trường chạy loạn bổ đao, thời khắc sinh tử ngươi làm như thế, sao xứng với chức trách Trấn Ma Vệ.”
Xoát!
Sở Hà rút thanh Trấn Ma Đao đang cắm trên người yêu ma ra, vẻ mặt bình thản nói: “Kỷ Bách Hộ, Bổn Tổng Kỳ làm thế nào còn không cần phải nói với ngươi, chức trách của Trấn Ma Vệ cũng không phải do ngươi định đoạt.”
“Ngươi...” Sắc mặt Kỷ Bách Hộ tái xanh.
Sau đó.
Hắn dường như cảm giác được cái gì, lập tức nhìn về phương xa.
Chỉ thấy.
Hai bóng người đang nhanh chóng đi tới.
Một người trên thân kiếm ý ngút trời, một người cho người ta cảm giác vô cùng dày nặng, hai bóng người một trái một phải, cách xa nhau trăm mét, tạo thành thế ỷ giốc.
“Là Tiền Thiên Hộ!”
“Còn có tông chủ Thiên Nguyên Tông, Thiên Lưu.”
Mọi người lập tức nhận ra thân phận của hai người, đồng thời cũng đều nhìn ra, hai người cũng không phải cùng một bọn, địch ý rất sâu.
Ầm...
Hai bóng người xuất hiện ở trên chiến trường.
Xoát!
Tiền Hạo nhìn về phía chiến trường phía dưới, yên lặng thở phào một hơi.
Mặc dù.
Trấn Ma Vệ tử vong không ít, nhưng cũng nằm trong phạm vi chịu đựng, Bách Hộ càng là một người cũng chưa chết.
Sắc mặt Thiên Lưu lại âm trầm, nhìn về phía Tôn Thượng và Trương Uy đang chiến đấu với yêu ma đầu hổ, lạnh lùng nói:
“Đây là Song Tử Tinh của Vân Châu Trấn Ma Ti mấy năm trước, nhưng, ngươi cho rằng hai người bọn họ thật sự có thể ngăn trở Hổ Đầu sao?”
“Thời gian không nhiều, tốc chiến tốc thắng, nếu như chậm trễ đại sự của Thánh Nữ nhà ngươi, hậu quả gì không cần bản tông nhắc nhở.”
Thanh âm của Thiên Lưu vang vọng trong chiến trường.
“Rống...”
Hổ Đầu Yêu Ma ngửa mặt lên trời gào thét một tiếng.
Hoàn toàn không để ý công kích của hai người, trực tiếp vung trảo về phía Trương Uy, thanh thế mãnh liệt, làm cho người ta sợ hãi.
“Mau tránh ra!”
Tôn Thượng lập tức đánh bay Trương Uy, chém ra một đao hét lớn: “Trấn Ma Vĩnh Tồn.”
Tê Lạp.
Thân thể Tôn Thượng bị xé thành hai nửa, máu nhuộm thiên địa.
Tên nhân vật phản diện đầu tiên mà Sở Hà gặp phải khi bước vào Trấn Ma Ti, còn chưa kịp bị hắn lập uy chém giết, đã ngã xuống ở đây.
Không biết là tạo hóa trêu ngươi, hay là cái gì!
Nhưng mà!
Điều này cũng khiến Sở Hà hiểu rõ, đây là một thế giới chân thật, hắn cũng không phải nhân vật chính chó má gì, nhân vật phản diện cũng chưa chắc đã chờ hắn tới giết, hắn cũng cần chuẩn bị nhiều hơn.
“Tôn Bách Hộ...”
“Đại nhân!”
“Tôn Thượng...”
Trương Uy nằm rạp trên mặt đất, miệng phun máu tươi, nhưng hai mắt rưng rưng bi phẫn hét lớn: “Vì sao.”
“Năm đó người ta yêu nhất vì cứu ta mà chết, hiện tại, huynh đệ quan trọng nhất của ta cũng vì ta mà chết.”
“Dựa vào cái gì mà ta còn sống, dựa vào cái gì...”
Hắn muốn đứng dậy báo thù cho Tôn Thượng, nhưng thương thế trên thân thể khiến hắn ngay cả sức lực đứng lên cũng không có.
Ba!
Hổ Đầu Yêu Ma rút trường kiếm cắm ở ngực ra, sắc mặt tuy rằng tái nhợt một chút, nhưng vẫn xoay người đánh về phía chiến trường.
Đạp!
Đạp!
Đạp!
Thân thể khổng lồ của nó, mỗi một bước hạ xuống đều khiến mặt đất rung động.
“A...”
Một tiếng thét chói tai vang lên.
Thì ra.
Trong khoảng thời gian này, bởi vì loạn tượng trong Cửu U trấn, khiến cho rất nhiều cư dân vọt tới phương đông, bọn họ đều trốn ở một khoảng đất trống do Trấn Ma Vệ thủ hộ, trong đó còn kèm theo một ít đệ tử tông môn bị thương.
Về phần vì sao đệ tử có sức chiến đấu lại không đến, bởi vì, bọn họ sợ bị Trấn Ma Vệ chiêu mộ cùng nhau chống lại yêu ma.
Vừa rồi!
Chính là một tiểu nữ hài bị yêu ma đầu hổ dọa hét ầm lên.
Giờ phút này!
Sắc mặt của đông đảo đệ tử tông môn bị thương cũng cuồng biến, không ít người càng là bò về phương xa, muốn rời khỏi nơi này.