“Ta cũng không nghĩ tới, ta luôn là một tiểu nhân vật, trước kia ở hạ giới Trấn Ma ti đã bị đám thiên tài cùng lứa ở đế đô ghẻ lạnh, cuối cùng bất đắc dĩ bị đá ra đế đô, đến Vân Châu hẻo lánh làm một lão già đọc sách, lặng lẽ chờ chết.”
Phương Chính ngửa đầu uống một ngụm rượu, nói tiếp: “Thời gian trôi qua, những yêu nghiệt cùng lứa với ta hầu hết đều đã chết, những kẻ còn lại thì đều rời khỏi Trấn Ma ti được phái đi làm tướng quân.
Lúc đó ta thật sự rất hâm mộ, còn muốn nịnh bợ bọn họ, xem có thể rời khỏi Vân Châu hay không, tiếc là bọn họ đâu có quan tâm đến ta.
Ta đã hoàn toàn tuyệt vọng.
Nhưng ai ngờ trời cao phù hộ, ta gặp được Phủ chủ, lúc đó cũng không nghĩ nhiều, cứ thế đi theo hắn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây