Buổi chiều ngày thứ năm sau khi cấm địa mở ra, trưởng lão Kết Đan của bảy phái lại xuất thủ, đánh vỡ sự phong bế của đại trận đối với cấm địa, thông đạo tối om lại một lần nữa mở ra, lúc này đây không biết có thể có mấy người đi ra.
Trên đỉnh đầu truyền đến dao động khác thường làm cho Lạc Hồng đang nhập định tỉnh lại, hắn chậm rãi mở hai mắt đang nhắm chặt ra, đứng lên làm tư thế hai tay nắm ở sau lưng, cố gắng diễn vai cao nhân cao thâm mạt trắc, như vậy mới phù hợp với tạo hình tán tu đến từ thế tục giang hồ Trác Bất Phàm này.
“Vậy ai sẽ là người may mắn đầu tiên?” Hắn ngửa mặt nhìn sau vào thông đạo, trong lòng tự hỏi.
Lúc này, gần đó có một vị đạo sĩ trung niên đến từ Thanh Hư môn ẩn núp trong rừng, chăm chú nhìn màn mưa gần như bao phủ toàn bộ bãi cỏ, cau mày.
“Thông đạo dù đã mở ra, nhưng bây giờ lại xuất hiện cơn mưa này. Cổ quái, chưa bao giờ nghe nói trong cấm địa cũng sẽ có mưa, lại vừa vặn bao trùm ở lối ra, chỉ sợ là thủ đoạn của đệ tử nhà nào đó ah.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây