Hơn hai mươi ngày sau, một chi thương đội mang theo hắc nguyệt kỳ dừng lại ở dưới chân núi Xích Dương sơn, mang đến sinh khí cho những tộc nhân Lý gia đã đóng quân ở đây đã lâu.
Bởi vì toàn bộ Xích Dương thạch khai thác ra sẽ bán cho Hắc Nguyệt thương hội này, Xích Dương sơn cũng tạm thời không cần thủ vệ, Lý Minh Nghĩa liền để cho các tu sĩ Lý gia nghỉ ngơi một ngày, để cho bọn họ có cơ hội tiêu xài linh thạch, thả lỏng một chút thần kinh vốn thường căng thẳng.
Lúc này, Lý Minh Nghĩa cùng Lý Minh Lễ đang cùng một vị mỹ phụ áo đen đàm tiếu vu vẻ, ở bên cạnh bọn họ, tiểu nhị của thương đội đang nhanh nhẹn vận chuyển từng rương chứa đầy Xích Dương thạch.
“Nhị vị quản sự, thiếp thân vốn đã chuẩn bị tốt tâm lý tiếp nhận chuyện Xích Dương thạch sẽ không nhiều, cũng không nghĩ tới chẳng những không ít hơn so với dự định ban đầu, còn nhiều hơn một chút. Chẳng lẽ chuyện Xích Dương sơn bị tà tu cướp sạch chỉ là nghe nhầm đồn bậy mà thôi?”
Hắc bào mỹ phụ che miệng cười khẽ, ống tay áo chảy xuống lộ ra cánh tay nhỏ trơn mềm, bị hắc bào làm nổi bật, làm cho người ta choáng váng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây