Sau khi được Lạc Hồng nhắc nhở, Diệp Dĩnh đột nhiên phát giác, pháp lực vốn nên xao động, qua lâu như vậy vẫn không có một chút động tĩnh.
Rõ ràng tiếng nói thầm trong nguyên thần của ta vẫn chưa dừng lại, nhưng ta lại không bị ảnh hưởng, hắn làm sao làm được?
Trong lúc kinh nghi, Diệp Dĩnh rốt cục bình tĩnh lại, sau đó nàng liền phát hiện ngọc thủ của Lạc Hồng nắn bóp nàng cũng không phải là động sắc tâm, mà là vì truyền từng đạo linh lực khác nhau vào trong cơ thể nàng.
Sau khi tinh tế cảm ứng một lát, Diệp Dĩnh trừ cảm giác tê dại ra, đúng là không nhìn ra thủ đoạn mà Lạc Hồng sử dụng.
“Lạc đạo hữu, ngươi làm như thế nào? Bởi như vậy, chúng ta hoàn toàn có thể tự do ra vào nơi đây!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây