Lâm Chính Nhiên chỉ biết thầm trách mình sao lại mở miệng hỏi cái chuyện vớ vẩn này, rồi đưa điện thoại trả lại cho cô bé.
Tuy Lâm Chính Nhiên vẫn chẳng có phản ứng gì, nhưng Hàn Văn Văn lại ngượng ngùng ngồi dậy, khẽ nói thêm một câu: “À, mà tớ chắc chắn sẽ không mặc như vậy ra ngoài đâu, chỉ vì có bạn Lâm Chính Nhiên ở đây nên mới vậy.”
Giọng nói rất chân thành, hoàn toàn khác hẳn trước đó.
Lâm Chính Nhiên chỉ liếc cô bé một cái rồi lấy cặp sách bên cạnh ra: “Đưa tay ra, cho cậu cái này.”
“Hử? Gì vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây