Vẻ mặt sững sờ của Lâm Chính Nhiên bỗng trở nên bình tĩnh lại, thở dài một hơi, rồi cầm lấy hai tấm vé xem phim từ tay cô bé: “Tôi còn tưởng có chuyện gì cơ. Chỉ là chuyện nhỏ thế này thôi à?”
“Hả?”
Giang Tuyết Lỵ không hiểu gì cả.
“Nhỏ... Nhỏ... Nhỏ...”
Cô bé lắp bắp mãi không nói tròn câu, cảm thấy như bị xúc phạm, giận dỗi siết chặt nắm tay, người hơi nghiêng tới trước, tức giận đến mức run rẩy: “Chuyện nhỏ? Cậu nói đây là chuyện nhỏ à? Cậu có biết để nói ra được mấy câu này tớ đã phải lấy hết can đảm thế nào không hả? Đồ ngốc! Đồ đầu heo! Tại sao người như cậu lại có con gái thích chứ? Cho dù cậu không muốn đi xem cùng tớ thì…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây