Giang Tuyết Lỵ cười tươi: “Tốt quá! Thứ bảy cậu nhất định phải đến đó nha, tớ chờ cậu ở nhà, đến lúc đó có chuyện muốn nói với cậu.”
“Có chuyện gì sao?”
Cô bé đáp trễ nửa nhịp: “À... Cậu nghe nhầm rồi! Không có gì đâu, không có chuyện gì cả! Tớ nói là... Tình cờ đi ngang thôi!”
Rồi cô bé vừa nhảy chân sáo vừa rời đi.
Trán Lâm Chính Nhiên hơi rịn mồ hôi, sau khi đi vệ sinh xong bước ra thì thấy Hàn Văn Văn đã đứng ngoài bồn rửa tay, rõ ràng là đang chờ hắn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây