Trương Đạo Lăng không ngờ, sơn môn của hắn lại có thể trở thành chiến trường sau cùng, quả nhiên đối phương căn bản không cảm thấy bọn họ mới là phe phòng thủ.
Vừa mới qua đại thọ của Giả mẫu, bọn họ đã xuất ra nhiều nhân thủ như vậy đến đây khiêu khích.
Trương Đạo Lăng có chút cảm thấy Lý Ngư vẫn quá phách lối khinh địch, hắn hẳn là nên đợi sau khi viện binh đến mới xuất hiện tại Kim Lăng.
Chẳng qua việc đã đến nước này, có lo lắng cũng không được gì, dù sao lúc đầu cũng đã định đánh rồi.
Hai tay Trương Đạo Lăng chuyển động liên tục, từng đạo thanh quang bắn ra, lại là một cây trận kỳ có cán màu xanh, rơi vào bục giảng chung quanh, chợt lóe lên rồi biến mất, lập tức một tầng màn ánh sáng màu xanh như ẩn như hiện nổi lên, bao phủ cả tòa chiến trường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây