Trong sương phòng nho nhỏ, ngón tay Lý Ngư lướt nhẹ trên trán của Lâm Đại Ngọc, rất nhanh nàng liền mơ màng tỉnh lại.
Nhìn Lý Ngư ở trước mắt, Lâm Đại Ngọc liền cảm thấy nghẹn ngào, nước mắt bắt đầu lăn xuống đầy mặt.
Lý Ngư thở dài, nhẹ nhành vuốt lấy đỉnh đầu của nàng nói:
- Người chết rồi không thể sống lại, có thể đau buồn, nhưng không nên sa sút, ta nhất định sẽ điều tra chân tướng rõ ràng giúp cho ngươi.
Lâm Đại Ngọc nhẹ gật đầu, Phan Kim Liên lấy khăn tay lau nước mắt cho nàng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây