Một chiêu này của Lục Khiêm, công thủ kiêm bị, đao khí tung hoành, trung tâm khí xoáy chính là bản thân hắn.
Đáng tiếc, hắn ở trong sân của Lý Ngư, gặp phải Lý Ngư...
Lý Ngư đã trộm Đế Cơ của người ta, còn trộm áo lót của Hoàng hậu, trong lòng có quỷ, ở trong sân làm rất nhiều bố trí.
Ví dụ như bên trong những cây hoa đó, đều mang theo độc tố, chỉ cần hắn vừa thôi động, có thể hạ độc một cách thần không biết quỷ không hay.
Lý Ngư ở trên nóc nhà, nhìn thần sắc của hắn chậm rãi mất đi vẻ thong dong, biến thành kích động.
- Tae sắp chết rồi, hắn vẫn không hiện thân sao...
- Là Cao nha nội bảo ngươi đến à?
Bên tai Lục Khiêm, cuối cùng cũng truyền đến thanh âm của đối thủ.
Trong lòng hắn cười khổ một tiếng, đánh đến bây giờ, đồng lõa cũng chết hết rồi, không ngờ là lần đầu tiên nghe thấy thanh âm của đối thủ, hơn nữa đến bây giờ cũng không nhìn thấy hắn, thậm chí là không cảm nhận được khí tức của hắn.
- Đúng vậy.
Lục Khiêm không chút do dự bán đứng Cao nha nội,
- Nếu ngươi tha cho ta một mạng, ta nói với ngươi một bí mật.
- Mạng của ngươi ở trong tay ta, ngươi không có chỗ trống để cò kè mặc cả, ngươi có giữ được mạng hay không, quyết định bởi giá trị của bí mật.
- Cao nha nội, tối nay ở Túy Nguyệt lâu, trú ở trong phòng của hoa khôi Cẩm Nhi cô nương, không về phủ.
Sau khi nói xong, Lục Khiêm khẩn trương nhìn xung quanh, bản thân hắn đã cảm thấy độc tố tích tụ, triệt để mất đi năng lực di động.
Hiện tại đừng nói là phản kích, chỉ cần đối phương không cho giải dược, hắn thậm chí còn không thể chạy thoát thân.
- Mong ban cho giải dược!
Thanh âm của Lục Khiêm mang theo một chút nức nở.
Lý Ngư bất vi sở động.
Người như vậy, tha cho một lần, chính là đeo một cây đao trên cổ mình.
Hắn không có lòng thương hại, dẫu sao tối nay nếu hắn mạnh hơn mình, vận mệnh của mình càng bi thảm hơn, còn có cả Liên nhi nữa.
- Sớm biết vậy đã không đến Đông Kinh rồi...
Lục Khiêm vào thời điểm cuối cùng, trong đầu xuất hiện suy nghĩ này, sau đó mang theo vẻ không cam lòng vô tận, ngã xuống.
Mấy chục năm khổ tu, luồn cúi, xu nịnh, đều hóa thành hư ảo. Còn cả quyền thế hắn khát vọng vạn phần lại vẫn chưa thể chạm đến.
Sau khi hắn ngã xuống, ngón tay Lý Ngư khẽ động, người đất đi lên, nuốt thi thể của hắn vào.
Ở trong bụng người đất tuôn ra một đạo hỏa văn màu đỏ, sau đó thì ợ một cái, phun ra một tia khói bụi.
Phú An bị Lục Khiêm chém thành hai nửa bùm một tiếng, vỡ thành vô số vụn băng. Trong mỗi một vụn băng đều mang theo bọt thịt to bằng hạt vừng, sau đó theo gió bay đi, phân tán trên mặt đất ngõ Lộc Nhi, hòa thành một thể với bụi đất.
Trong viện ngươi im ắng, ánh trăng vẫn treo cao, giống như không hề có gì phát sinh.
Trong tiểu lâu, Triệu Phúc Kim ngáp một cái, chân bó nhấc lên, ôm lấy Kim Liên.
Bộ ngực mềm của Đại sư tỷ, chỉ mặc quần lót màu trắng, còn thoải mái hơn bất kỳ cái gối nào, còn mang theo mùi thơm thoang thoảng, tiểu nha đầu ngủ rất thoải mái.
Hồ ly lông trắng ngay cả mắt cũng lười chẳng muốn mở, chỉ có Lý Ngư là ngồi thẳng người, ánh mắt nhìn về phía chủ thành Biện Lương,
- Thật phiền...
Tuy giết chết bốn lâu la này, nhưng sau lưng bọn họ vẫn có người còn sống.
Cao nha nội chết bốn con chó, hắn sẽ không dễ dàng dừng lại.
Kế hiện tại... Chỉ có...Giết cả hắn.
Lý Ngư thở dài một hơi,
- Cao nha nội...
Không nghi ngờ gì nữa, hiện giờ Lý Ngư đi giết Cao nha nội là rất khó.
Nhưng mình không thể để hắn sống sót, tiếp tục không ngừng gây sự với mình.
Báo thù không thể để qua đêm, bởi vì ngày hôm sau, Cao nha nội khẳng định sẽ có phòng bị.
Lý Ngư vươn tay ra quệt lên mặt, một chiếc mặt nạ xuất hiện, thay một thân kình trang, thắt chặt dây lưng, từ cửa sổ nhảy ra biến mất trong bóng đêm mờ mịt.
Túy Nguyệt lâu, Lý Ngư ngồi xổm dưới góc tường ngoài hộ viện.
Hắn rất dễ hỏi ra được vị trí viện tử của Cẩm Nhi, bởi vì nàng ta là cô nương nổi nhất trong lâu.
Quả nhiên, trong ngoài lâu đều có hộ vệ, có lẽ là vì chuyện Minh Giáo, khiến những hoàn khố Biện Lương này đều đề cao cảnh giác.
Đương nhiên, bọn họ cũng sẽ không đứng quá gần, để tránh ảnh hưởng đến hứng thú của chủ nhân, chỉ quây viện tử này lại.
Trong viện bố trí rất thanh u, hoa khôi như Cẩm Nhi, tuyệt đối không thể ở cùng các cô nương bình thường, trên hoa lâu là có tiểu viện riêng của mình.
Trong viện bày một cái giường lộ thiên, còn có năm sáu nha hoàn hầu hạ, hai người đứng ở bên cạnh quạt mát, còn có một người bưng nước trong hầu hạ.
Hai nha hoàn xinh đẹp còn lại đều cùng Cẩm Nhi, uyển chuyển hầu hạ khách nhân, bốn thân thể trắng bóng, đan vào nhau, chồng lấy nhau, quấn lấy nhau.
Cũng biết chơi đấy.
Lý Ngư từ trên cây, giống như một bộ phận của cành cây, chậm rãi trượt xuống.
Đột nhiên, Lý Ngư lập tức dừng chân.
- Còn có cao thủ.
Một cỗ khí tức uy mãnh bao phủ tiểu viện, đây tuyệt không phải mấy người trên giường có thể có được.
Lý Ngư nằm trên tường, rụt rè cẩn thận quan sát, nếu tên câu tặc này chơi gái cũng cẩn thận dẫn theo cao thủ, như vậy mạng của hắn không nên tuyệt. . .
Mình tuyệt đối sẽ không cường hành xuất thủ.
- Cẩu tặc, nạp mạng đi!
Một tiếng quát lớn vang lên, giống như sấm mùa xuân.
Từ trên tường một hòa thượng to béo nhảy xuống, trong tay vung một cây thiền trượng, cánh tay còn to hơn cả đùi mình, hai mắt tinh quang bắn ra bốn phía.
- Ha ha, Lỗ Trí Thâm, chờ ngươi rất lâu rồi!
Cạnh tường mấy đạo sĩ nhảy ra, bọn họ mặt không biểu tình, nhìn hòa thượng to béo trước mắt.
- Người của Thần Tiêu Cung? Các ngươi cho rằng bảo vệ được tên nghiệt súc này à, hôm nay ta sẽ ở ngay trước mặt các ngươi đập chết hắn.
Lỗ Trí Thâm hét to, nhưng còn chưa nói hết đã xoạt một tiếng trèo tường muốn chạy. Tuy hắn vừa béo lại vừa to, khi trốn lại không ngờ rất nhanh nhẹn, lập tức biến mất không thấy đâu.
Cao nha nội trần truồng lớn tiếng hô quát:
- Còn không đuổi theo!
Hộ vệ dưới tay hắn đương nhiên không dám kháng lệnh, cùng nhau đuổi theo.
Mấy đạo sĩ lườm hắn một cái, trong đó một người tướng mạo thanh tú, tiến về phía trước một bước muốn giáo huấn tên ăn chơi trác táng này, lại bị đồng bạn túm lại.
- Mệnh lệnh của sư phụ quan trọng hơn, bắt Lỗ Trí Thâm trước đã.
Thì ra người của Thần Tiêu Cung chỉ lấy Cao nha nội làm mồi, một lòng muốn bắt Lỗ Trí Thâm.
Sau khi đạo sĩ rời khỏi, Cao nha nội cười ha ha, kéo mấy mỹ nhân đã sợ tới hoa dung thất sắc, muốn tiếp tục vận động nhiều người vừa rồi.
Khóe miệng Lý Ngư khẽ động, chậm rãi nhích lại gần.
Hắn đi đến trước giường, bốn người trên giường và ba nha hoàn cạnh giường đều không phát hiện.
Lý Ngư vươn tay ra, lập tức đập ngất mấy nữ nhân, sau đó tóm lấy Cao nha nội đang thở hổn hển, đại hoàn khố Biện Lương kiêu ngạo ngang ngược nhiều năm trợn mắt nhìn, muốn tức giận mắng thằng ôn này ăn tim gấu gan báo à.
Lý Ngư trực tiếp không cho hắn và các nữ nhân cơ hội nói chuyện, một quyền nện xuống, đánh liên tục lên trên ngực Cao nha nội.
Một quyền này mang theo Hỏa linh chi lực, cương phong tỏa ra sóng lửa cực nóng, một quyền đã đánh cho Cao nha nội thất khiếu đổ máu, ngực xuất hiện một cái lỗ lớn, nội tạng chảy ra.
Lý Ngư thấm máu, viết lên cột nhà ở bên cạnh: Người giết, Hoa Hòa Thượng Lỗ Trí Thâm!