Ta Tại Lục Triều Truyền Đạo

Chương 371: Hoàng khí

Chương Trước Chương Tiếp

Tâm tình của Lý Ngư không tồi, hắn gần đây thường xuyên tới Võ phủ, rảnh rỗi lại nấu cơm dã ngoại nói chuyện phiếm với mọi người.

Diễn xuất này của hắn, người không biết còn tưởng rằng là tới Lợi Châu du ngoạn.

Võ Sĩ Ược không biết nội tình, chỉ tưởng hắn đã có tính toán trước, cũng rất phối hợp.

Viên Thiên Cương mấy lần đã ám chỉ rõ ràng, cũng ngại nói ra miệng, chỉ có thể thầm lo lắng cho lão hữu.

Không thể trực tiếp nói với Võ Sĩ Ược rằng, ngươi coi chừng nữ nhi của mình, nàng ta có khả năng đã bị Lý Ngư câu dẫn rồi.

Một là người ta là đại cô nương khuê nữ hoa cúc, bản thân lời này đã mang theo một chút tiết độc; Thứ hai Lý Ngư vẫn chưa xuống tay, hắn là triều đình phái tới một cách chính nhi bát kinh, làm hỏng thanh danh của hắn, không hoàn thành giao phó của Hoàng đế, trở về cũng không phải là một chuyện nhỏ.

Rơi vào đường cùng, Viên Thiên Cương cũng chỉ có thể giả vờ câm điếc, trong lòng chờ Võ Thuận tự trọng một chút, đừng để bị tiểu tử này lừa. Còn nữa chính là Lý Ngư mau làm việc, sớm ngày giải trừ ách nữ hoàng, trả cho Đạo môn Đại Đường một sự công chính.

- Người nào đến thăm, cũng không tiếp.

Lý Ngư cười bảo, vừa trở lại Hương Lô Sơn, cảm thấy có khí tức ẩn núp, ngón tay hắn đã vận sức chờ phát động.

- Là ta.

Thanh âm quen thuộc truyền tới, Lý Ngư lập tức bĩu môi, nói:

- Chúng ta không phải đã nói rõ rồi, ai làm việc nấy.

Quan Ngân Bình từ chỗ tối đi ra, vỗ vỗ bụi trên người,

- Đó là ngươi nói, chứ ta không có nói.

Lý Ngư lười chẳng muốn tranh cãi với nàng ta, hắn nuốt nước miếng, hỏi:

- Quan Tam tiểu thư lần này tới tìm ta, lại có gì phân phó?

- Chúng ta ở Trường An, nhận được tin tức, nói là ngươi muốn tới giúp Đại Đường giải trừ ách nữ hoàng.

Trong lòng Lý Ngư không biết phải nói gì, Đại Đường cường thịnh như vậy, lại bị người ta thẩm thấu thành thế này, cũng không biết quản một chút à?

Kỳ thật Đường Tống cũng rất dễ bị thẩm thấu, bởi vì bọn họ khá cởi mở, bất kể là Trường An hay là Biện Lương, đều có vô số người từ ngoài tới.

Ngươi đi Thục Quốc Ích Châu thử một lần, chỉ cần là lạ mặt, sẽ phải đứng trước bia đá, tổ tông tám đời đều sẽ bị điều tra ra.

Hơn nữa không thể phủ nhận, tuy Đại Hán Đế Quốc đã diệt vong, nhưng lục triều vẫn có rất nhiều người tâm sinh hướng tới đế quốc cường đại đó.

Những tinh hán này, có rất nhiều người thậm chí là đang làm quan lớn ở năm triều khác, từ nội địa chuyển vận các loại tin tức cho Thục Quốc.

- Các ngươi cũng vì việc này mà đến à?

Quan Ngân Bình tự tìm một chỗ, đặt mông ngồi xuống, nói:

- Ngươi biết một tia hoàng khí này của Đại Đường là từ đâu mà có không.

- Không biết.

Lý Ngư cảm thấy hứng thú,

- Nói nghe chút đi.

- Những năm cuối Đại Hán, binh đao nổi lên bốn phía, khói thuốc súng không ngừng. Ngũ Trảo Kim Long luôn là tượng trưng cho Hán thất cũng nổi lên tâm tư méo mó, hắn nuốt lấy Hán Hiến Đế cùng với khí vận Nhân Hoàng, ý đồ thống trị ức vạn sinh linh.

Quan Ngân Bình chậm rãi nói.

Trong lòng Lý Ngư khẽ động, chuyện Hoàng đế khai quốc của lục triều chém kim long, mọi người đều biết, thì ra là như vậy.

- Hào kiệt các nơi há lại chịu để yên cho hắn đánh cắp khí vận Nhân Hoàng, cho nên cường giả thiên hạ liên thủ, lúc đó lại đúng vào khi Thái Bình Đạo phá Thiên Môn, linh lực tiết xuống, vô số cường giả Nhân tộc quật khởi. Mọi người ở đỉnh Côn Luân Sơn, không coi thần phật ra gì, chém Ngũ Trảo Kim Long. Dưới sự bày mưu đặt kế và điều hòa của thần phật, từ trong các lộ chư hầu, chọn ra sáu người cùng chia thiên hạ, nhằm kết thúc loạn thế.

- Sau khi Kim Long bị trảm, oán khí khó tiêu, hắn trước khi chết tự bạo khí hải, tán khí vận Nhân Hoàng đến ngóc ngách lục triều. Mỗi khi người có bộ phận khí vận Nhân Hoàng xuất thế, sẽ khiến trong lục triều đại loạn, thậm chí có phiêu lưu diệt quốc.

Lý Ngư liên tục gật đầu, cuối cùng hắn cũng hiểu, vì sao Lý Thế Dân lại chán ghét và oán hận ách nữ hoàng như vậy. Thậm chí còn vì thế mà không tiếc sùng phật ép đạo.

Phải biết rằng, sau khi Lý gia đăng cơ, chính là tự xưng hậu nhân của Lý Nhĩ.

Từ lúc Khâm Thiên Giám tính ra chuyện nữ hoàng, Lý Thế Dân đột nhiên chuyển biến thái độ, lại thêm đột nhiên xuất hiện một Huyền Trang, khiến Lý Thế Dân bắt đầu chèn ép Đạo môn, đưa Phật môn lên.

Huyền Trang không biết đã nói gì với Lý Thế Dân, nhưng khẳng định là đáp ứng hắn có thể giải quyết chuyện này.

Đám đạo sĩ của Khâm Thiên Giám, xui xẻo là ở chỗ quá thành thật, trực tiếp nói với Hoàng đế việc này không thể làm, là thiên mệnh, mà thiên mệnh thì khó trái.

- Khí vận Nhân Hoàng rất khó bị thôi diễn ra, dù là thừa tướng cũng bất lực, nhưng hắn nói có lẽ ngươi lại biết.

Lý Ngư cười gượng một tiếng, nói:

- Ta có đức hạnh tài năng gì, thừa tướng đúng là quá coi trọng tiểu đạo rồi.

Trong lòng Lý Ngư đã hiểu, thì ra bọn họ vẫn chưa biết ách nữ hoàng là ứng ở trên đầu ai, thành Lợi Châu lớn như vậy, đủ cho bọn họ bận rộn rồi.

Mình phải mau chóng ra tay, tiêu trừ khả năng Hoa Cô trở thành nữ hoàng. Trước kia cảm thấy thay đổi quỹ tích sinh hoạt của nàng ta, là có thể giải trừ được một cách thoải mái, hiện tại ngẫm lại thấy quá ngây thơ rồi.

Trên người nàng ta có khí vận Nhân Hoàng, như vậy nàng ta sớm muộn gì cũng sẽ làm nữ hoàng, cho dù mình kéo nàng ta đi lệch khỏi quỹ tích sinh hoạt trước kia, nàng ta cũng sẽ chậm rãi bước lên con đường này, biện pháp duy nhất chính là rút củi dưới đáy nồi.

- Chuyện mà bản thân Thừa tướng cũng không tính được, vì sao lại cho rằng ta biết?

- Bởi vì ngươi là thiên cơ, ngươi đã sớm từng nói chuyện nữ hoàng với thừa tướng rồi.

Lý Ngư hận không thể tát cho mình hai cái, khi đó tán gẫu với Gia Cát Lượng đang hăng, nói ra mình biết một số chuyện lịch sử.

Hiện giờ xem ra khí vận Nhân Hoàng của Lý Đường rơi xuống trên đầu Võ Tắc Thiên, nàng ta quả thật cũng đủ ác, thiếu chút nữa thì giết sạch cả hoàng thất Lý Đường.

Ngụy Quốc thì chắc là xuất hiện trong Tư Mã thị.

Cái khác thì thực sự vẫn rất khó nói.

- Các ngươi cũng muốn tới tìm nhất mạch hoàng khí này, nhưng có biện pháp lấy đi không?

- Lấy đi?

Mắt Quan Ngân Bình sáng lên, nói:

- Suy nghĩ của ngươi đúng là không giống người thường.

- Ta chỉ là tùy tiện nói vậy thôi.

- Đại Đường có ba mươi sáu tiết độ một trăm bảy mươi hai quận, ngươi lại cố tình tới Lợi Châu, thừa tướng nói không sai, ngươi khẳng định đã biết nữ hoàng là ai, một dòng khí mạch Nhân Hoàng đó của Đại Đường là ở ngay Lợi Châu.

Lý Ngư nhìn Quan tam tiểu thư hăng hái hăm hở, vẻ mặt đắc ý, xòe tay nói:

- Tùy các ngươi nghĩ thế nào cũng được.

Quan tam tiểu thư chắp tay sau lưng, đi tới đi lui ở trong sân, bộ dạng suy tư ngẫm nghĩ. Cuối cùng, nàng ta đứng trước người Lý Ngư, môi nhẹ nhàng nhếch lên, lộ ra một nụ cười trí tuệ.

Quan Ngân Bình chớp chớp mắt với Lý Ngư, nói:

- Ngươi gần đây đại hiến ân cần với Nhị tiểu thư Võ Thuận của Võ gia, ta đoán hoàng khí chắc ở trên người nàng ta.

Ngươi cũng thật thông minh.

Lý Ngư tức giận nhìn nàng ta, nói:

- Ta không thể thấy sắc nảy lòng tham à?

- Không thể.

- Vì sao?

Mặt Quan Ngân Bình hơi đỏ lên, vẫn giữ cái miệng cơ trí, tự tin nói:

- Ta và Tinh Thải muội muội xinh đẹp như vậy, cũng không thấy ngươi có ý đồ gì, có thể thấy được ngươi không phải là một người háo sắc. Suy đoán của ta khẳng định không sai, hoàng khí ở ngay trên người nàng ta.

Lý Ngư nhìn Quan tam tiểu thư đang tràn đầy tự tin, trong lòng oán thầm, ta cũng muốn thấy sắc nảy lòng tham lắm, nhưng không phải sợ Quan Vũ và Trương Phi chém ta sao.

Hai đại thần này sờ sờ ra đó, ta dám có ý đồ gì?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (1) - 🎫Đề cử (0)