Ta Tại Lục Triều Truyền Đạo

Chương 293: Chu thiên

Chương Trước Chương Tiếp

Sở dĩ Lý Ngư bức thiết đến học trận pháp như vậy, là vì hiện tại hắn không phải chỉ có một mình.

Ở sau lưng hắn còn có tông môn, một tông môn vẫn chưa trưởng thành. Sau khi tông môn trưởng thành rồi, là hậu thuẫn của mình, cũng là thế lực của mình.

Trước mắt cây mạ này cần được bảo hộ, trận pháp chính là biện pháp tốt nhất hiện nay.

Ngày Đại Tướng Quốc Tự bị vây, mang tới cho Lý Ngư rung động quá lớn, lực lượng hạch tâm của một tông môn, được trận pháp truyền tống đi, nguyên vẹn không rụng lấy một sợi tóc.

Tướng Quốc Tự to lớn như vậy, chỉ để lại một số thứ mà bọn họ chọn để lại cho mình, nếu không phải đào ra được Tướng Quốc Tự dưới lòng đất ở hậu sơn, trên thực tế mình cũng chưa biết là chỉ có được một cái vỏ rỗng.

Lợi ích của trận pháp, vào lúc đó đã khắc sâu vào trong đầu Lý Ngư.

Vừa hay hiện giờ lão tử của Khuy Cơ tìm người tới gây sự, Lý Ngư rời khỏi Biện Lương, dứt khoát tới Thục Quốc học trận pháp.

Sự tu luyện của bản thân hắn, hiện giờ chủ yếu là buổi tối lén lút song tu với Cảnh Huyễn, tiêu hóa cỗ Tín ngưỡng chi lực đó của Võ Thần Điện.

Chỉ là một cỗ linh lực này, đủ cho hắn trong khoảng thời gian ngắn, đề cao tu vi lên một nửa.

Sự tu luyện của mình không gấp, đương nhiên nên làm chút chuyện thực tế cho tông môn, một tông môn cường đại, mới là chỗ dựa để hắn sống yên.

Hoàng Nguyệt Anh không nghĩ nhiều, thốt ra,

- Vậy thì dạy đi.

Nhìn ra được sự vội vàng của hắn, Gia Cát Lượng cũng không thừa cơ đề điều kiện, hắn cười ha ha nhìn Lý Ngư, trong ánh mắt tràn ngập vẻ trí tuệ.

Lý Ngư không mạnh, làm sao thay đổi được thiên mệnh?

Thiên mệnh không thay đổi thì làm thế nào mà nhất thống được lục triều?

Muốn phục hưng Hán thất, hy vọng duy nhất ở ngay trên người tiểu đạo này.

- Ta vừa hay đang dạy Thái tử trận pháp, mỗi ngày ngươi theo ta vào cung, cùng nghe giảng là được.

Làm bạn học với Lưu Thiện?

Lý Ngư vội vàng đáp ứng, nói như thế nào thì đây cũng là Hoàng đế Thục Quốc về sau.

Năm đó hắn liên thủ với Triệu Vân, chính là hai người ở dốc Trường Phản giết cho trời mờ đất tối, Tào quân chạy tứ tán.

Mình có thể có may mắn được học tập cùng Thái tử Tây Thục, cũng coi như là đạt thành một thành tựu:

Cùng đi chơi gái với Tiết Bàn, cùng đi học với Lưu Thiện, tiếp theo không biết còn có bại gia tử nổi tiếng nào của lục triều đến chơi cùng mình, giúp mình gom đủ tam đại thiết này không.

Sau khi cơm no rượu say, Hoàng Nguyệt Anh hỏi:

- Ngươi tới Ích Châu thì ở đâu?

Khương Duy nói:

- Ở phủ của ta.

- Chỗ ngươi có chút đơn sơ.

Lý Ngư cười nói:

- Núi không ở cao, có tiên thì nổi danh, nước không ở sâu, có rồng thì có linh.. Nhân sinh trong thiên địa, thí dụ như phượng bay ở trên trời, nơi sống chỉ là một cành cây ven đường, ta cũng không kén cá chọn canh.

- Chính Kinh tiểu đạo trưởng quả nhiên siêu phàm thoát tục.

Hoàng Nguyệt Anh cười bảo.

- Không dám không dám.

Lý Ngư và Khương Duy cùng đứng dậy, rời khỏi phủ Thừa Tướng.

Gia Cát Lượng tự mình tiễn ra ngoài, dặn Lý Ngư chính ngọ ngày mai thì tới.

Lý Ngư vẫy tay cáo từ, quay đầu hỏi:

- Bá Ước, ngươi theo thừa tướng, học trận pháp được bao lâu rồi?

- Có lẽ là ngươi vẫn có chút hiểu lầm đối với trận pháp.

Khương Duy nói:

- Đây là một học vấn nhập môn thì đơn giản, lại sâu không lường được. Bái sư thỉnh giáo, cũng chỉ có thể là dẫn ngươi nhập môn. Lợi hại như thừa tướng, nếu có thể dạy người ngoài, Thục Quốc chẳng phải là khắp nơi đều có cao thủ bài binh bố trận à.

Lý Ngư hỏi:

- Sau khi nhập môn phải tự mình lĩnh ngộ à?

- Đúng vậy, mỗi một trận đều khác nhau. Trận cước trận nhãn, quyết định bởi người bày trận, cách hiệu lực cũng không giống nhau. Trận pháp, tuyệt không phải chỉ đơn giản là bày ra một phạm vi tụ linh lực, mà là trộm một khu vực của thiên địa, thay đổi quy tắc trong khu vực này, đổi thiên địa đại đạo thành quy củ mà ngươi muốn.

Lý Ngư và hắn sóng vai mà đi, không ngừng gật đầu, như có sở ngộ.

Đến phủ Khương Duy, thân binh trong viện đang tập luyện thân thể, mà Trương Tam Phong thì đang đả tọa.

Lý Ngư gật đầu hài lòng, nhận Trương Tam Phong, Chính Kinh Môn lại có thêm một viên đại tướng.

Chờ sau khi hắn trưởng thành, lực lượng của tông môn sẽ có được sự tăng cường cấp sử thi.

Lý Ngư truyền đạo luôn là tùy theo tài năng tới đâu mà dạy tới đó, loại hạt giống như Trương Tam Phong, phương thức truyền đạo tốt nhất, chính là dẫn hắn nhập môn, sau đó để tự hắn tu luyện.

Tựa như Trương lão đầu, dẫn mình tới trong tu sĩ vậy.

Sau khi vào đêm, Trương Tam Phong vẫn bất động, đả tọa ở trong sân, ngay cả khí tức cũng rất mỏng manh. Các Thân binh đều trở lại trong phòng nghỉ ngơi, ở trong tiểu viện này không ngờ có đại bộ phận phòng ở là của bọn họ.

Lý Ngư không thể không cảm thán sự thuần túy của Khương Duy, hắn là thật sự một lòng một dạ muốn làm sự nghiệp.

Lý Ngư thì khác, thân hình hắn khẽ động, đi tới trên một thân cây ngoài vườn.

Sau khi lưu lại một phân thân, Lý Ngư lại ở một gốc khác, chiếu ứng lẫn nhau.

Sau đó ở trên một gốc trong đó, bàn tay Lý Ngư hiện lên một đạo bạch quang, hắn tiến vào trong Phong Nguyệt Bảo Giám.

Phong Nguyệt Bảo Giám hiện giờ, không gian đã lớn hơn trước kia rất nhiều, vốn chỉ là có một cái ao và sân vườn, hiện giờ thậm chí đã có sông núi.

Lý Ngư đột nhiên nhớ tới lời Khương Duy từng nói: Trận pháp chính là trộm một khu vực trong thiên địa, dựa theo ý đồ của mình để chế định quy tắc.

Như vậy Phong Nguyệt Bảo Giám thì sao?

Nó thật sự rất giống một trận pháp.

Một trận gió thơm mang theo sương thổi tới, cả người Lý Ngư chợt lạnh, truyền đến tiếng cười khanh khách của Cảnh Huyễn.

Lý Ngư vươn tay kéo nàng ta từ trong sương mù ra, nói:

- Ta luôn cảm thấy, cỗ lực lượng chúng ta luyện hóa có chút cổ quái.

- Làm sao vậy?

- Ta cũng không nói ra được, nó không đi theo kinh mạch vốn có của ta, mà là tự thành một mạch. Thế là, ở trong cơ thể ta có hai kinh mạch. Cứ tiếp tục như vậy sẽ có hai chu thiên.

Cảnh Huyễn cười cười, nháy mắt nói:

- Hai chu thiên thì sao? Trong cơ thể đại năng thượng cổ, có tới mười mấy chu thiên.

- Lợi hại như vậy à?

Lý Ngư có chút không tin, hai chu thiên, đã vượt quá nhận thức của hắn rồi.

- Giống như Kim Thiền Như Lai, trong cơ thể hắn tu chín chu thiên, sau khi bị người ta đánh bại, có kim thiền thoát xác, phân thân tùy thời có thể biến thành chân thân. Thế là, bị người kích sát, chính là phân thân.

Trong lòng Lý Ngư khẽ động, bản sự này tốt, hắn hỏi:

- Vậy Thanh Mộc Quyết của chúng ta thì sao?

- Phân thân của Thanh Mộc Quyết, vốn chính là có thể nặn lại nhục thân, có điều cần Thái Bình Kinh.

Lý Ngư nghe Long Nữ Ngao Liệt từng nói, Thái Bình Thanh Lĩnh Thư, không phải Thái Bình Kinh. Thái Bình Thanh Lĩnh Thư là sách nhập môn của Đại lương hiền sư, mà Thái Bình Kinh thì là sách thăng cấp.

Tuy mình đã tu đủ năm quyển Thái Bình Thanh Lĩnh Thư, cũng chỉ có thể xem như là Đại lương hiền sư thực tập, hoặc là nói chuẩn Đại lương hiền sư.

Về phần làm sao để đạt được thứ này, Lý Ngư luôn cảm thấy, có liên quan tới bốn khúc khác của Cửu Tiết Trượng.

Có điều hắn cũng không thể xác định, dẫu sao Thái Bình Kinh cũng là kinh chọn người, rất tà môn.

- Cỗ linh lực của Võ Thần Điện này không ngờ có thể tu thành một chu thiên, như vậy vì sao ta tu luyện pháp thuật khác, ví dụ như Bạch Hạc Thần Công, lại không có chu thiên đơn độc?

- Cảnh giới không đủ?

Cảnh Huyễn dính trên người hắn, vươn đầu lưỡi ra, liếm một chút lên vành tai của Lý Ngư, nói:

- Thái Bình Đạo là ngũ hành đại đạo, lần sau ngươi thử Kim Đan Đại Đạo, có lẽ có thể lại tu ra một chu thiên. Chỉ có điều đại đạo cũng không phải dễ tu, có người thiên phú ở ngũ hành, liền có thể tu ngũ hành, có người thiên phú ở kim đan, liền luyện kim đan, rất ít có người có thể tu thành các loại đại đạo. Thần điện lần này, tính là ngươi nhặt được tiện nghi, ăn đồ có sẵn.

Lý Ngư thầm gật đầu, đề nghị này đáng tin, đến lúc đó mình tìm Tả Từ thương lượng một chút.

Lão tạp mao này còn nợ mình một cái nhân tình, hắn bảo mình giúp chữa bệnh cho Điêu Thuyền, hàn độc đó không biết có thể nhổ tận gốc không.

Vừa nghĩ tới dung mạo khuynh quốc khuynh thành đó của Điêu Thuyền, Lý Ngư không nhịn được mà tim đập mạnh hơn một chút, Cảnh Huyễn ở phía dưới hắn búng một cái, vẻ mặt biến thành quyến rũ dị thường, gắt:

- Nghĩ đến gì thế?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (1) - 🎫Đề cử (0)