Ta Tại Lục Triều Truyền Đạo

Chương 152: Chính đạo

Chương Trước Chương Tiếp

Đêm khuya, trong Chính Kinh Môn, đèn đuốc sáng trưng.

Trên đất trống ở đỉnh núi, đốt lửa trại sáng như ban ngày, Lữ Linh Khởi và Lỗ Trí Thâm ngồi đối diện nhau, mỗi người ôm một vò rượu, bên cạnh còn ngổn ngang mấy chục vò.

- Ta cũng không tin là không uống lại một nữ nhân!

Lữ Linh Khởi liếc xéo hắn, uống tới nóng cởi cả áo choàng, mặc kình trang gọn gàng, anh tư hiên ngang.

- Ngươi đừng kiêu ngạo, ta liều mạng với ngươi!

Lữ Linh Khởi cũng cố gắng, duỗi cặp chân thon dài thẳng tắp ra, để tránh trực tiếp ngã xuống đất, cầm vò rượu bên cạnh lên, mặt đỏ hồng, quát một tiếng:

- Nào!

Một chữ đơn giản, khiến không khí hiện trường trở nên càng khẩn trương hơn, Lý Ngư hiện tại không sợ gì hết, chỉ sợ trong hai người này có người say chết, hoặc là no chết.

Tiểu Kim Liên thì đứng phía sau, lén lút dịch tới trước mặt Lý Ngư, đưa một xâu thịt nướng tới,

- Ta lén để lại cho ngươi, cái khác đều để bọn họ ăn.

Lý Ngư xoa nhẹ đầu nàng ta, nói:

- Mau đi ngủ đi.

Trên khuôn mặt tinh xảo của Phan Kim Liên hiện lên vẻ ai oán, mang theo một tia nức nở nũng nịu nói:

- Đừng mà.

- Ngươi đang là tuổi lớn, không ngủ sao được, ngươi nhìn ngươi đi.

Lý Ngư nhìn một vòng, phát dục rất tốt, trông cũng không thấp, ngực khoa trương, tuy eo nhỏ, phía dưới lại là cái mông từa to vừa cong, nói nàng ta phát dục không tốt thì không ai tin.

Lý Ngư ngây ra một thoáng, nói:

- Mau đi đi.

Tiểu Kim Liên thấy làm nũng cũng vô dụng, cau mũi, không tình nguyện vỗ vỗ mông, từ đỉnh núi đi xuống.

Cửu Văn Long Sử Tiến ở Đối diện cười bảo:

- Lần này nếu được tiểu đạo trưởng cứu giúp, huynh đệ chúng ta nguyện ý vào Chính Kinh Môn, không ai nguyện ý nhuộm thân thể trong sạch cha mẹ cho thành cường đạo khó có thể gặp người cả.

Lý Ngư cười bảo:

- Ta sẽ làm hết sức, mấy ngày nay các ngươi cứ ở lại nơi này, ta đã sai tiểu đồ Thời Thiên thu thập viện tử cho các ngươi rồi.

Bốn người nhìn nhau, cùng gật đầu, bọn họ cũng không sợ bị bán đứng, bởi vì bọn họ biết rõ tính tình của Lỗ Trí Thâm.

Nếu không phải nắm chắc trăm phần trăm, hắn sẽ không dẫn đám người mình đến đây.

Mấy người này không có án kiện gì, nhiều nhất chỉ là phản kháng mấy lần quan phủ tiễu phỉ.

Đại Tống triều bởi vì quá trọng thị sĩ phu, bọn họ thoải mái bao nhiêu thì bách tính lại khổ bấy nhiêu.

Bách tính dân gian tạo phản rất nhiều, mà binh lính địa phương của Tống Triều, chiến lực lại thấp tới khiếp người.

Chiêu an, thành khâu quan trọng nhất của tiễu phỉ, cũng là thủ đoạn thông thường nhất.

Trong võ tướng Đại Tống, rất nhiều đều là cường đạo được chiêu an, cái này càng cổ vũ không khí khinh bỉ quân nhân của quan văn.

Tẩy trắng cho bọn họ thì đơn giản, Lý Ngư là muốn thu cả bốn người này vào Chính Kinh Môn của mình.

Thế là, nhiệm vụ mà Lâm Linh Tố giao cho lại gần thêm một bước, đến lúc đó vươn tay ra đòi đồ của lão Lâm cũng tiện hơn rất nhiều.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️