Ta Tại Lục Triều Truyền Đạo

Chương 121: Long nữ

Chương Trước Chương Tiếp

Lý Ngư giật nảy mình, trong ấn tượng của hắn, thần tiên là cao cao tại thượng.

Nhưng nghĩ lại một chút, ngay cả loại lục địa thần tiên kim đan đại thành như Tả Từ, cũng bị đuổi cho chạy khắp nơi, quan hệ giữa người và tiên, khác hẳn với trong ấn tượng của hắn.

Như vậy xem ra, một thổ địa bị Lữ Linh Khởi bắt nạt, hình như là chuyện rất bình thường.

Lý Ngư đứng bên hồ, trong nhất thời cũng không biết nên gọi Long Nữ ra thế nào, tuy sau khi hắn tu tập Thủy Tự Quyết, có thể lặn xuống nước, nhưng hồ lớn như vậy, không thể cứ nhảy xuống tìm, thế không phải là khó như mò kim đáy bể sao.

- Chính là trong hồ này có rồng à?

Lữ Linh Khởi vươn tay ra vúc một vốc nước, vội vàng nhảy ra khỏi hồ, khóe miệng xếch lên,

- Lạnh thế.

Lý Ngư đi đến bên hồ, ngón tay khẽ động, một cỗ Thủy linh chi lực chậm rãi tụ tập bên hồ.

- Không xử trạm tĩnh, thiện vi thâm uyên, tị cao xu hạ, vạn thủy quy xuyên!

Lý Ngư đánh ra một đạo Ly Thủy Quyết, sau đó mặt nước trong hồ bắt đầu lặng lẽ dâng lên.

Một lát sau xa xa có một đạo sóng trắng cuồn cuồn ùa tới bờ, nhìn thì chậm rãi, mà tốc độ lại cực nhanh, đến bên bờ thì đột nhiên cuốn lên, ở bên hồ phát ra tiếng vang to lớn, bọt sóng bắn ra giống như tuấn mã, nhảy thẳng tới chân trời.

Mọi người vội vàng tránh né, Lữ Linh Khởi tóm Tiểu Kim Liên, nhảy về phía sau, bay đến xa xa.

Một đám hán tử của Chính Kinh Môn tất cả đều bị xối nước lạnh, vội vàng chạy đi xa xa.

Bên hồ chỉ còn lại một mình Lý Ngư, đây chỉ là lúc ban đầu, từng đợt thủy triều không ngừng ùa tới, mỗi khi tới một lần, mặt nước lại cao thêm một phần.

Thủy triều, càng lúc càng lớn, không bao lâu sau, bọt sóng bắn ra liền cao tới mấy trượng, ở trước mặt Lý Ngư dựng ra một bước tường nước cao bằng một người, lực trùng kích to lớn khiến đá núi dưới chân cũng rung động.

Bọt sóng nâng lên một dòng nước, xộc thẳng lên trời.

Trong cột nước, một con bạch long thừa thế bay lên, sau một thoáng đã tới trước mặt Lý Ngư.

Một người một rồng, nhìn nhau ít nhất mấy hơi thở, người bên bờ đều nín thở, nhìn một màn hiếm có này.

Gừ!

Trong ánh mắt của nàng ta lấp lánh ánh sáng đặc thù, nhìn chằm chằm Lý Ngư.

- Ngươi lại tinh tiến không ít.

Long Nữ đột nhiên lên tiếng, lại thốt ra một câu như vậy, khiến người ở đây đều có chút kinh ngạc.

Nhất là Lý Ngư ở gần với nàng ta trong gang tấc, cảm thấy cả người nóng rực, sóng nhiệt từ thân thể của Long Nữ tỏa ra khiến người ta giống như ở trong lò lửa.

- Bạch Long tiền bối.

- Gọi ta Ngao Liệt là được rồi.

Tiểu bạch long một xoay người, long lân chậm rãi biến mất, hóa thành một nữ tử eo thon chân dài, trên người có bì giáp hình long giác, dính sát vào người, càng lúc càng lộ ra dáng người nóng bỏng.

Cách ăn mặc của nàng ta tràn ngập nguyên tố hải dương, trên bắp chân thẳng tắp bọc hĩnh vảy bạc, ngay cả giầy cũng không biết là dùng vật phẩm biển sâu gì chế thành, mũi giày hở ra, để lộ ngón chân xinh đẹp tuyệt trần.

Hai dây mềm trắng bóng từ mắt cá chân vòng qua bắp chân, quấn tới giữa đầu gối, nối giầy và giáp chân của nàng ta thành một thể. Gót giầy là san hô màu đỏ thắm, khiến dáng người của nàng ta càng trở nên cao gầy hơn.

Thân giày bán trong suốt hơi hiện ra ánh sáng, thoa lên da thịt ở phần chân nàng ta một tầng quang huy trắng sáng giống như trân châu.

Nàng ta cười khẽ một tiếng, ngón tay bấm một thủ thế vô cùng quen thuộc với Lý Ngư, trên ngón tay nàng ta, không ngờ xuất hiện một quả cầu lửa.

Quả cầu lửa này, không chỉ là Lý Ngư, người ở đây đều từng thấy rồi.

Cơ hồ là giống hệt với quả cầu lửa mà Lý Ngư rảnh rỗi không có gì làm, nặn ra để hù dọa người ta.

- A? Ngươi cũng biết à?

Ngao Liệt nhoẻn miệng cười, Lý Ngư đột nhiên hiểu ra, nàng ta quả thật là muốn mình chữa thương cho nàng ta, nhưng loại cảm giác thân thiết đó, là vì phát hiện ra tu sĩ đồng môn.

- Bằng không ngươi cho rằng, vì sao thiên đình lại dùng tội nặng như vậy phạt ra.

Ngao Liệt bị nhốt ở đây, thổ địa chỉ nói là vì nàng ta ngỗ nghịch với Tây Hải, cha ruột của mình, cho nên đã bị cha nàng ta tố cáo lên thiên đình. Bị thiên đình cưa đi long giác, rút đi long cân, giam cầm ở đây.

Nếu Tây Hải Long Vương thật sự có thể làm được đến nước này, vậy hắn đúng là ý chí sắt đá, tục ngữ nói hổ dữ còn không ăn thịt con.

- Tu luyện Thái Bình Kinh của chúng ta thì sẽ bị lột da rút gân à?

Lý Ngư ngơ ra một lúc, sau đó nhỏ giọng hỏi.

- Đúng vậy, thế còn là nhẹ đấy.

Lý Ngư nuốt nước miếng, trong lòng có một vạn con ngựa cỏ đang chạy chồm, đây là thiên quy thiên luật rắm chó gì vậy.

- Bọn họ đánh nát khí hải của ta, xuyên thủng luân đài của ta, lại bố trí Bắc Minh Thâm Băng ở đây, nhốt ta lại, chỉ cần năm trăm năm là có thể triệt tiêu hết Hỏa linh chân khí trong cơ thể ta.

- Hiện tại được bao nhiêu năm rồi?

- Vừa mới bắt đầu.

Lý Ngư vui vẻ nói:

- Vậy quá tốt, ta giúp ngươi lấy ra!

- Ngươi á?

Ngao Liệt thở dài, nói:

- Bắc Minh, vạn năm không thấy ánh nắng, chính là chỗ chí hàn chí âm trong thiên hạ, hàn băng từ chỗ sâu nhất của Bắc Minh lấy ra, người thường vừa tới gần sẽ bị đông lạnh thành khối băng.

Trong lòng Lý Ngư run lên, đây là cừu gì hận gì,

- Thiên đình hao hết tâm tư, vì sao không làm trực tiếp.

Ngao Liệt cười nói:

- Bọn họ mài đi Hỏa linh của ta, vậy trên thế giới này, sẽ không còn một ai có thể luyện Liệt Hỏa Quyết của Thái Bình Thanh Lĩnh Thư nữa.

Sắc mặt Lý Ngư nghiêm lại, nói:

- Ngươi và ta là người trong đồng môn, ta tất không thể khoanh tay đứng nhìn, nào, để ta chữa thương. Cho ngươi

- Ngươi muốn luyện Liệt Hỏa Quyết à?

Ngao Liệt cười dài hỏi.

- Cái này không quan trọng, quan trọng nhất hiện tại chính là chữa thương cho ngươi, nếu sau khi trị khỏi, tiền bối chịu chỉ giáo, vậy chính là phúc khí của vãn bối. Có điều tia chớp ngày đó, sẽ không bổ ta chứ.

- Chỉ cần ta không ra khỏi hồ này sẽ không có tia chớp đánh xuống.

- Vậy thì tốt.

Lý Ngư nói xong, ngón tay khẽ động, thôi động Thủy linh chi lực trong nước hồ, ngưng tụ trên ngón tay hắn.

Đây là lần đầu tiên Lý Ngư toàn lực sử dụng Ly Thủy Quyết, hắn đắm chìm ở trong đó, không nghe thấy ngoại vật.

Ngao Liệt nhắm mắt lại, hơi ngẩng đầu, hai tay để thẳng, được một cỗ Thủy linh chi lực bao bọc.

Hai người giống như một vòng xoáy, sương trắng cấp tốc ngưng tụ đến, tốc độ vận hành của khí huyết trong cơ thể Ngao Liệt càng lúc càng chậm, bắt đầu từ lưng, máu chậm rãi ngưng kết, cảm giác đan đớn lâu ngày không thấy dọc theo huyết mạch khuếch tán từng chút một, mỗi khi kéo dài một chút, nhiệt độ thân thể lại giảm xuống một tị.

Một tầng hàn sương ngưng kết ra trên thân thể nàng ta, ngay cả tóc cũng ngưng ra sương tinh. Ngao Liệt cắn chặt răng, biết đây là con đường tất phải đi qua, khí hải của nàng ta bị đánh nát, luân đài bị đâm xuyên, Liệt hỏa chi linh trong cơ thể khuếch tán đến trong huyết mạch.

Chỉ có đóng băng huyết mạch trong thân thể, khiến chúng tạm dừng vận tác, mới có thể sửa chữa phục hồi vết thương.

Quả nhiên, đợi cho kinh mạch đông lại, một cỗ Thủy linh chi lực vấn vít trên khí hải của nàng ta, băng cứng chậm rãi tan ra, khí hải dùng tốc độ rất chậm, chậm rãi khôi phục, tu bổ lại từng chút từng chút.

Lý Ngư thở phào nhẹ nhõm, một bước khó nhất đã đi xong, ngón tay hắn khẽ động, hơi nước hóa thành giọt nước trong suốt, chậm rãi hội tụ, bọc Ngao Liệt lại.

Nhìn từ bên ngoài, nàng ta giống như được một giọt nước to lớn bao bọc, song chưởng của Lý Ngư dang ra, giọt nước bắt đầu chuyển động.

Sắc mặt Ngao Liệt giống như vừa bệnh nặng một hồi, tái nhợt như tờ giấy, một lọn tóc màu lửa đỏ từ bên mặt rủ xuống, che đi đuôi lông mày dài dài, bên trên đã kết ra sương trắng.

Hai mắt nàng ta nhắm nghiền, theo giọt nước chuyển động càng lúc càng nhanh, rầm một tiếng, giọt nước bao bọc Ngao Liệt vỡ vụn, bọt nước bắn khắp nơi.

Ngao Liệt cảm thấy trong đan điền của mình, giống như có một tấm chắn vô hình ầm ầm vỡ ra, tất cả đóng băng lập tức được hủy bỏ, Hỏa linh chân khí chạy trong kinh mạch giống như trăm sông đổ về một biển, một lần nữa tụ về khí hải.

Trên người nàng ta hiện ra một mảng ngân mang chói mắt, quang mang màu trắng bạc lưu động giống như thực chất, sau đó ngưng tụ thành một cái long trảo màu bạc.

Thân rồng quận lại bay lên, đầu rồng kề trên cột nước, ánh mắt ngạo nghễ nhìn mọi người.

Một cỗ uy áp khiến người ta hít thở không thông thổi quét ra, tiếp theo miệng rồng của Ngao Liệt há mở, phát ra một tiếng rồng ngâm.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️