“Moá ơi, trêu đùa hung thú!”
“Không hổ là thiên tài hàng đầu của ngoại môn chúng ta, thực lực quả nhiên cường đại!”
Không chỉ là đệ tử ngoại môn.
Ngay cả các trưởng lão ngồi ở trên đài xem cuộc chiến cũng đều lộ vẻ tán thưởng.
“Không sai, kiếm pháp của tên đệ tử gọi là Nhiếp Kim này còn huyền diệu như thế, quả là đáng giá bồi dưỡng!”
“Ha ha, đợi lâu như vậy, rốt cục xuất hiện một thiên tài lọt vào tầm mắt rồi.”
“Thật sự là không dễ dàng.”
Vài tên trưởng lão cảm khái.
Chiến đấu kéo dài 15 phút đồng hồ, con hung thú này rất mạnh, rất khó quấn lấy.
Chẳng qua, Nhiếp Kim cũng không phải ăn chay, hắn cắn chặt hàm răng, trường kiếm trong tay chấn động, mũi nhọn kinh khủng ầm ầm bộc phát.
Bịch!
Con mãnh thú đó vội vàng ngăn cản.
Nhưng vẫn bị lực lượng kinh khủng này xé rách phòng ngự, đâm xuyên qua đầu, chết ngay tại chỗ.
“Chúc mừng ngươi Nhiếp Kim, ngươi đã đạt tiêu chuẩn, rất ưu tú.”
Trưởng lão ngoại môn hài lòng nhẹ nhàng nói với Nhiếp Kim.
“Đa tạ trưởng lão.”
Nghe vậy, Nhiếp Kim cũng hơi khom người tạ ơn.
Rời khỏi đài quyết đấu, rời đi.
Chứng kiến biểu hiện của Nhiếp Kim xong, tất cả đệ tử ngoại môn đều không khỏi càng thêm mong đợi.
Đợi đến khi Đinh Hiên là đệ nhất ngoại môn ra sân sẽ có biểu hiện như thế nào?
Dường như nghe thấy suy nghĩ của bọn họ.
Chấp sự nhìn thoáng qua danh sách, chợt chậm rãi mở miệng.
“Người tiếp theo, Đinh Hiên!”
Ầm ầm!
Tiếng nói vừa dứt, toàn trường náo động.
Năng lực của Đinh Hiên ở toàn bộ ngoại môn, có thể nói là không ai không biết, không ai không hiểu!
Mà danh hiệu đệ nhất ngoại môn của hắn, cũng là được công nhận!
Tất nhiên là dẫn tới sự kích động của vô số đệ tử ngoại môn.
Triệu Vĩ và Nhiếp Kim cũng ngẩng đầu, trong mắt lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
Thiên phú của bọn họ đã coi như không tệ, nhưng so với Đinh Hiên...
Vẫn kém quá nhiều.
“Đinh Hiên, chắc chắn có thể dễ dàng đánh bại con hung thú đó.”
Nhiếp Kim không khỏi cảm khái.
Bên kia, trưởng lão ngoại môn cũng lộ vẻ mặt chờ mong.
Ngay sau đó, một thanh niên áo trắng chậm rãi đứng dậy.
Bên hông hắn treo một thanh bội kiếm màu xanh đen, trên người càng tản mát ra một cỗ khí chất siêu nhiên.
So với đệ tử ngoại môn khác, dường như hắn ta càng giống một gã đệ tử nội môn hơn.
Hắn hơi khom người với trưởng lão ngoại môn và chấp sự, ngay lập tức đi về phía đấu trường.
Lập tức các trưởng lão đang xem chiến trên đài cũng nhao nhao, mắt tỏa ra ánh sao.
“Ồ? Có chút ý tứ.”
“Không nghĩ tới ngoại môn còn có thiên tài như vậy?”
“Tiểu tử này chính là đệ nhất thiên tài ngoại môn sao? Xem ra đúng là danh xứng với thực!”
Vài trưởng lão nghị luận sôi nổi.
Hiển nhiên có thể nhận thấy được sự không tầm thường trên người Đinh Hiên.
Đương nhiên cụ thể thế nào còn phải xem xét chiến đấu rồi mới có thể phán đoán.
Rất nhanh, một con hung thú dáng vẻ như hổ đã xuất hiện trên quyết đấu trường.
Con hung thú này, so với con lúc trước đối chiến cùng Nhiếp Kim, nhìn càng thêm hung ác dã tính và thực lực càng cao.
Rống!
Nhìn thấy Đinh Hiên, con hung thú kia lập tức gầm lên một tiếng giận dữ, xông lên phía trước.
Đối mặt với áp lực của hung thú, Đinh Hiên lộ ra vẻ khinh thường, khí huyết chi lực trong cơ thể ầm ầm bộc phát.
Hắn vung tay lên, dễ dàng hóa giải thế công của hung thú!
Thấy vậy, trưởng lão trên đài lập tức lộ vẻ kinh ngạc.
“Khí huyết chi lực thật nồng đậm!”
“Đệ tử ngoại môn không ngờ lại có khí huyết nồng đậm như vậy, quả thật bất phàm!”
“Không dùng chân khí đã có thể hóa giải thế công của hung thú dễ dàng như vậy, xem ra thủ đoạn cũng không ít nha!”
Mấy vị trưởng lão hài lòng nhẹ gật đầu.
Trên đài.
Một người một thú đánh vô cùng kịch liệt.
Có điều người sáng suốt đều có thể nhìn ra được, Đinh Hiên căn bản không sử dụng toàn bộ thực lực của bản thân.
Thậm chí hung thú còn không thể chạm tới vạt áo của Đinh Hiên.
Từ nét cười hiện ra trong mắt Đinh Hiên là có thể nhìn ra.
Hắn đang hưởng thụ chiến đấu!
Khác hoàn toàn với Nhiếp Kim lúc trước ra tay toàn lực!
Điều này cũng khiến vô số đệ tử chấn động.
Đây chính là đệ nhất thiên tài ngoại môn của bọn họ!
Nháy mắt chín chiêu giao thủ qua đi.
Động tác của Đinh Hiên đột nhiên khựng lại, trong miệng nỉ non tự nói: “Cũng nên đến lúc kết thúc rồi.”
Vừa nói xong, hắn một quyền trực tiếp đánh nổ đầu con hung thú kia.
Uỳnh uỳnh!
Từng đợt vỗ tay giống như sấm sét từ một bên vang lên.
Mấy tên trưởng lão trên đài cũng nhao nhao gật đầu, hết sức hài lòng nhìn Đinh Hiên.
Trưởng lão ngoại môn được trưởng lão khác phản hồi, cũng vội vàng mở miệng.
“Chúc mừng ngươi, Đinh Hiên, thành công thông qua cuộc thi tuyển! Vô cùng ưu tú!”
Nghe trưởng lão ngoại môn tuyên bố.
Đinh Hiên không có chút ngạc nhiên nào.
Cái đầu ngẩng cao, trên mặt tràn đầy kiêu ngạo.
Đối với hắn mà nói, thi đấu tuyển chọn vốn dĩ rất bình thường.
Thứ hắn muốn... Cũng không phải là thông qua cuộc thi tuyển chọn.
Mà là leo lên ngai kẻ mạnh nhất!
Thiên tài mạnh nhất cuộc tuyển chọn, thưởng 10 viên hạ phẩm Linh Thạch!
Đây mới là mục đích của hắn!
Dưới cái nhìn của hắn ta, đám ngoại môn đệ tử bèo nhèo này, ai có thể tranh đoạt với mình?
Nghĩ đến đây, hắn hừ lạnh một tiếng, đi đến một khu nghỉ.
Không ai để tâm đến lòng tự ngạo của Đinh Hiên.
Thiên tài mà? Trong lòng ít nhiều gì cũng sẽ có ngạo khí.
Điều này là rất bình thường!
Rất nhanh, khiêu chiến tiếp tục.
Nhưng sau khi Đinh Hiên lên đài, cũng không có ai có thể khiêu chiến thành công.
Suy cho cùng thì cường giả trong ngoại môn có hạn.
Xứng danh thiên tài... Cũng chỉ có ba người Triệu Vĩ, Nhiếp Kim và Đinh Hiên mà thôi.
Những người khác có thể thông qua mới là lạ!