Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ (Dịch)

Chương 89: Một quyền chấn động toàn trường (15)

Chương Trước Chương Tiếp

Sáu ngàn hạ phẩm linh thạch đã là cực hạn của hắn.

Tám ngàn... Cho dù hắn muốn ra giá, thì vốn liếng của hắn cũng không cho phép hắn ra tay.

Cứ như vậy, viên Bão Nguyên Đan này liền bị Cố Dương mua được với giá tám nghìn hạ phẩm linh thạch.

Nhìn thấy Cố Dương mua sắm.

Liễu Thiên Tướng cũng có chút kinh ngạc.

Không rõ vì sao Cố Dương lại muốn mua sắm Bão Nguyên Đan.

Dù sao sau đó Cố Dương đột phá đến Bão Nguyên cảnh cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi?

Nhưng tư duy của hắn ngược lại cũng thay đổi rất nhanh.

Rất nhanh hắn đã nghĩ đến Cố Dương chuẩn bị mua để giữ làm lá bài tẩy.

Lúc này hắn mới lộ vẻ hiểu ra.

Chỉ là tốn tám ngàn hạ phẩm linh thạch để mua đại thủ bút như Bão Nguyên Đan này, Liễu Thiên Tướng chính hắn khẳng định làm không được.

Không có cách nào, của cải không cho phép đấy.

Về phần Cố Dương, ngược lại rất tùy ý.

Dù sao...

Có tông chủ cho hắn mười vạn hạ phẩm linh thạch.

Hiện tại hắn có thể nói là cực kỳ tự tin.

Bỏ tám ngàn mua một viên Bão Nguyên Đan cũng không tính là thiệt thòi.

Tuy rằng không ít người khiếp sợ hồi lâu.

Nhưng cũng không kéo dài quá lâu.

Đấu giá cũng tiếp tục tiến hành.

Chẳng qua là sau khi Bão Nguyên đan đi ra.

Những vật phẩm đấu giá sau này đều tương đối bình thường.

Liễu Thiên Tướng không dâng nổi chút hưng phấn nào, càng đừng nói tới Cố Dương.

Chẳng qua sau một trận đấu giá nhàm chán đã qua.

Rốt cuộc... Lại nghênh đón một đối tượng trọng điểm được đấu giá!

Chỉ thấy trên đài đấu giá.

Đấu giá sư mở một cái bàn đi lên.

“Các vị, lần này vật chúng ta đấu giá tất nhiên là có địa vị rất lớn.”

“Ta dám cam đoan!”

“Tiếp theo các ngươi sẽ điên cuồng!”

“Không có ai sẽ không động lòng vì món này!”

Giờ phút này, sắc mặt Đấu Giá Sư cũng có chút kích động, đến mức ngay cả giọng điệu cũng không giữ được tỉnh táo, trở nên kích động.

Nghe được những lời này của đấu giá sư, tất cả mọi người đều bị khơi dậy khẩu vị, vô cùng hiếu kỳ chờ mong vật phẩm đấu giá lần này.

Cố Dương cũng nhịn không được khẽ nhíu mày.

Nhìn về phía cái bàn được đẩy lên trên sàn đấu giá.

“Hả?”

Cố Dương nhìn về phía cái bàn kia, ánh mắt hơi sáng ngời.

Hắn dường như...

Cảm nhận được một luồng khí tức quen thuộc!

Mà đúng lúc này.

Đấu giá sư cũng không còn hứng thú nữa.

Hắn mỉm cười.

Hắn xốc tấm vải đen trên bàn lên.

Một cái hộp gỗ kỳ dị hiện ra trước mắt mọi người.

Sau đó Đấu Giá Sư cẩn thận từng li từng tí mở hộp gỗ ra.

Một gốc kỳ thảo có tướng mạo kỳ lạ, sắc bén giống như kim châm xuất hiện trước mặt tất cả mọi người.

Nhìn thấy vậy, tất cả mọi người đều ngơ ngác.

“Đây là cái gì?”

“Nhìn qua hình như là một gốc dược thảo?”

“Không giống dược thảo, nào có nào dược thảo sắc bén như vậy? Dài giống như kim đồng hồ.”

“Đừng có lề mề nữa, tranh thủ thời gian nói đây là gì!”

Một đám tu luyện giả đoán nửa ngày cũng không đoán ra là gì.

Nhất thời có chút không kiên nhẫn, mở miệng hô.

Trên đài.

Liễu Thiên Tướng cũng rất tò mò rốt cuộc thứ này là cái gì.

Cho dù là hắn cũng chưa bao giờ thấy qua.

Nhưng mà Cố Dương, giờ phút này ánh mắt lại sáng rực.

“Hay lắm, không nghĩ tới còn có người nguyện ý bán đồ chơi này?”

Cố Dương có chút giật mình.

Ngay sau đó, đấu giá sư thấy khẩu vị đã lên cao rồi.

Sau đó cũng không tiếp tục che giấu.

Hắn mỉm cười.

“Nếu chư vị nóng lòng muốn biết, ta đây cũng không cần che giấu nữa.”

“Vật phẩm bán đấu giá lần này, chính là bụi cỏ này. Cỏ này tên là... Ngộ Kiếm Thảo!”

Đấu giá sư lớn tiếng giải thích.

Nghe đến đây, lập tức trong đám người sôi trào hẳn lên.

“Ngộ Kiếm Thảo?”

“Tên kỳ quái thật, mau nói xem thứ này có tác dụng gì.”

“Hízz, đừng nói là sau khi dùng nó có thể lĩnh ngộ kiếm ý nhá.”

“Trời ơi! Nếu thực sự là như vậy, mẹ nó chứ, ta khuynh gia bại sản cũng phải mua được vào tay!”

“Không thể nào? Nếu như vậy thì tên ngu xuẩn nào sẽ lấy đồ chơi này ra bán hả?”

Đang sôi trào tự nhiên cũng là mang theo từng đợt nghi vấn.

Điều này cũng bình thường.

Rốt cuộc người bình thường có loại bảo bối này, trước tiên nhất định là nghĩ đến để mình dùng.

Làm sao còn đem ra bán?

Nhưng đối với việc này, trên mặt Đấu Giá Sư lại hiện lên vẻ tươi cười dào dạt.

“Các vị đoán không sai!”

“Ngộ Kiếm Thảo này, chính là dùng để phụ trợ lĩnh ngộ kiếm ý!”

“Sau khi phục dụng lại thi triển kiếm pháp, tăng xác suất lĩnh ngộ kiếm ý lên phạm vi lớn!”

“Mặc dù không thể cam đoan trăm phần trăm lĩnh ngộ kiếm ý, nhưng xác suất rất cao!”

“Trước kia từng có người bình thường dùng Ngộ Kiếm Thảo, sau đó trực tiếp lĩnh ngộ kiếm ý, một bước lên trời, đạt thành thiên kiêu!”

“Về phần thiên kiêu đã lĩnh ngộ kiếm ý cũng có thể dựa vào Ngộ Kiếm thảo, tiến thêm một bước.”

“Cho nên giá trị của Ngộ Kiếm Thảo... Không cần nói cũng biết.”

“Ngộ Kiếm Thảo, giá khởi điểm là một vạn hạ phẩm linh thạch. Mỗi lần nâng giá không được thấp hơn một ngàn hạ phẩm linh thạch. Hiện tại bắt đầu đấu giá.”

Sau khi đấu giá sư giải thích một phen, trực tiếp tuyên bố bắt đầu đấu giá.

Đám người phía dưới lập tức chìm vào trong sục sôi.

“Mịa nó! Thật sự có thể lĩnh ngộ kiếm ý!?”

“Một vạn hai! Ta muốn!”

“Một vạn hai thì muốn? Nằm mơ! Ta ra một vạn rưỡi!”

“Ha ha, một đám quỷ nghèo, hai vạn!”

Bầu không khí triệt để nổ tung!

Trong đám người càng truyền đến từng hồi thanh âm báo giá.

Mà giá cả cũng chẳng khác gì ngồi hỏa tiễn không ngừng tăng vọt!

Hai vạn ba vạn...

Gần như trong nháy mắt.

Giá cả liền lên đến năm vạn!

Toàn bộ quá trình không đến mười phút!

Ngộ Kiếm thảo đã đi tới giá năm vạn hạ phẩm linh thạch!

Nhưng nó cũng không chấm dứt ở đây.

Ngược lại đây mới chỉ là khởi đầu mà thôi!

Bởi vì...

Người ngồi ở lầu hai xa hoa rốt cuộc không nhịn được nữa.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 28%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)