Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ (Dịch)

Chương 73: Lâm thư hoà (14)

Chương Trước Chương Tiếp

Cho nên mặc dù biết rõ sẽ thua, hắn vẫn muốn khiêu chiến!

Hai người đối mặt một lát sau, đều trầm mặc không nói gì.

Ngay sau đó, Trần Vũ chủ động ra tay, chân khí toàn thân ầm ầm bộc phát.

Nhìn thấy điều này, không ít đệ tử chân truyền đều ném ánh mắt tò mò tới.

Cố Dương có thể đánh bại Trần Vũ không?

Khác với Tề Thiên Hà.

Trần Vũ luyện côn pháp.

Hơn nữa một tay côn pháp đã luyện đến trình độ chính là lô hỏa thuần thanh.

Thậm chí còn lĩnh ngộ hai thành côn ý.

Nếu toàn lực ra tay đồng thời không cho Cố Dương tới gần bên người.

Có lẽ là có cơ hội?

Đương nhiên, điểm này cũng là Trần Vũ dự định làm!

Cho nên ngay từ đầu hắn đã lấy Vẫn Thiết Côn tùy thân của mình ra.

Sau đó hắn định khống chế khoảng cách giữa mình và Cố Dương.

Duy trì tình huống bản thân có thể công kích Cố Dương, nhưng Cố Dương lại không cách nào làm được gì mình.

Ngay từ đầu, loại phương pháp này dường như cũng có hiệu quả.

Nhưng Cố Dương nhíu mày.

Đúng là không hề ra quyền với Trần Vũ.

Mà trực tiếp một quyền rơi vào trên thanh Vẫn Thiết Côn kia.

Sau đó Trần Vũ liền cả người lẫn côn trực tiếp bị Cố Dương một quyền đánh bay ra ngoài!

Toàn bộ quá trình không tới năm phút đồng hồ.

Một màn này cũng khiến cho vô số người vô cùng trầm mặc.

Biến thái!

Quả thực là biến thái!

Cố Dương này thật sự chỉ là Ngưng Chân cảnh tầng ba sao?

Đối thủ của hắn đều là Ngưng Chân cảnh tầng mười đỉnh phong, hơn nữa còn là chân truyền đệ nhất!

Kết quả lại thảm thiết như thế!

Trần Võ bị đánh bay.

Kết quả của lần thi đấu Chân truyền này dường như cũng đã sáng tỏ.

Không thể nghi ngờ, Vân Hải đạt được hạng nhất, Bão Nguyên cảnh sẽ đoạt được hạng nhất.

Mà Cố Dương là siêu cấp hắc mã xuất hiện, lại là khuất phục đứng thứ hai!

Về phần thứ ba thì chính là Trần Vũ.

Dù sao thì Trần Vũ mặc dù bị đánh bay, nhưng thương thế không nặng.

Mà Liễu Thiên Tướng.

Giờ phút này bản thân đã bị trọng thương, chỉ sợ cũng vô lực tái chiến.

Nhìn thấy điều này, không ít đệ tử chân truyền cảm khái không thôi.

Ai cũng không nghĩ tới lần chân truyền đại bỉ này cuối cùng sẽ diễn biến thành cục diện như thế. Bọn họ nhìn một chút Vân Hải ngạo nghễ cùng với Cố Dương vân đạm phong khinh.

Lắc đầu cảm khái không thôi.

Hai con quái vật.

Quái vật Vân Hải trong đám chân truyền đệ nhất, chỉ một mình hắn đã đột phá đến Bão Nguyên cảnh!

Từ đó nghiền ép toàn bộ đối thủ!

Mà Cố Dương là quái vật ghê nhất!

Rõ ràng tuổi chưa tới mười tám.

Tu vi chỉ mới Ngưng Chân cảnh tầng ba.

Lại đánh bại hai vị đệ nhất chân truyền, đi tới vị trí thứ hai!

Quả thực là quái vật tới cực điểm!

Trong lúc vô số đệ tử đang cảm khái không ngớt.

Đại trưởng lão Lưu Vân Tông Lý Thiên Minh cũng đã an trí Liễu Thiên Tướng trở lại trên khán đài.

Vừa vặn hắn cũng nghe thấy trưởng lão trọng tài tuyên bố kết quả trận đấu.

Nghe thấy Cố Dương sau khi giành được thắng lợi.

Hắn hơi thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó lại có chút căng thẳng.

Bởi vì tiếp sau Cố Dương cùng Vân Hải còn có một trận chiến.

Hắn nhìn thoáng qua Vân Hải.

Giờ phút này ánh mắt Vân Hải rõ ràng là rơi vào trên người Cố Dương.

Sát ý trong mắt của gã càng không thèm che giấu bộc phát ra.

Nhìn thấy vậy, Lý Thiên Minh lập tức chau mày.

Lúc này hắn không chút do dự gọi Cố Dương.

“Cố Dương, đã đủ rồi, ngươi đã rất không tệ rồi.”

“Tràng đấu cuối cùng, liền đầu hàng đi!”

“Không cần thiết phải tiếp tục!”

“Trận chung kết, chính thức bắt đầu!”

Trọng tài trưởng lão vừa mới nói xong, giọng nói của Lý Thiên Minh trên đài cũng nhanh chóng truyền đến.

Nhất thời khiến cho vô số người đều kinh ngạc.

“Là đại trưởng lão Lưu Vân Tông.”

“Thế mà trực tiếp bảo Cố Dương đầu hàng sao? Ta còn muốn nhìn xem giữa hai người chênh lệch bao nhiêu.”

“Dù sao Vân Hải chính là Bão Nguyên cảnh tầng một, mà Cố Dương chỉ là Ngưng Chân cảnh tầng ba, tu vi chênh lệch quá lớn!”

“Cố Dương không thể nào là đối thủ của Vân Hải, đầu hàng sớm một chút cũng tốt, ai biết được Vân Hải kia có hạ tử thủ hay không!”

Mặc dù có chút kinh ngạc đối với lời nói của Lý Thiên Minh, nhưng đại bộ phận mọi người đều tỏ vẻ đồng ý.

Dù sao Vân Hải vừa rồi cũng đã đánh Liễu Thiên Tương trọng thương.

Khó đảm bảo sẽ không đối với Cố Dương cũng như thế!

Cố Dương tất nhiên cũng nghe được những lời này.

Không khỏi khẽ giật mình.

Đầu hàng?

Hắn lắc đầu, chắp tay nói với đại trưởng lão: “Yên tâm đi đại trưởng lão, trong lòng ta nắm chắc.”

Nói xong, liền đi về phía đấu trường.

Nhìn thấy vậy, đại trưởng lão Lý Thiên Minh vô cùng lo lắng.

Cố Dương này...

Sao lại không nghe lời khuyên?

Vân Hải kia đã là Bão Nguyên cảnh tầng một rồi!

Ngươi thì chỉ là Ngưng Chân cảnh tầng ba!

Dù là thiên tài đi nữa, làm sao có thể vượt cấp chiến đấu.

Ngươi còn có thể khiêu chiến Bão Nguyên cảnh hay sao?

Nghĩ đến đây, trong lòng Đại trưởng lão Lý Thiên Minh vừa gấp vừa giận.

Nhưng Cố Dương cũng đã lựa chọn, hắn không thể cưỡng ép ra tay can thiệp, dù sao đó cũng là quy tắc khiêu chiến bốn đại tông môn liên hợp chỉ định.

Hơn nữa Huyết Vô Cương bên cạnh khẳng định cũng sẽ không để cho mình ra tay!

Vì vậy hắn cũng chỉ có thể đứng trên khán đài chờ đợi.

Cố Dương vừa nói ra lời này, cũng dẫn tới một phen chấn động.

“Cố Dương thế mà lại không lựa chọn đầu hàng?”

“Đây là biết rõ núi có hổ nhưng lại chui vào núi hổ mà!”

“Ngưng Chân cảnh tầng ba khiêu chiến Bão Nguyên cảnh, trận chiến này mặc kệ kết quả thế nào, chỉ sợ cũng có thể khiến cho toàn bộ Hạo Nam Châu chấn động rồi chứ?!”

“Không nói sau này không có người nào, nhưng có thể coi là trước nay chưa từng có!”

“Chậc chậc, ta đã hơi mong đợi rồi.”

“Đúng vậy, cho tới bây giờ Cố Dương còn chưa bao giờ thi triển toàn lực, nói không chừng hắn thật có thể khiêu chiến thành công thì sao?”

Nhất thời trong mắt không ít đệ tử chân truyền mang theo vẻ chờ đợi.

Dường như thật sự cảm giác Cố Dương có thể khiêu chiến thành công.

Đương nhiên, có người xem trọng tất nhiên sẽ có người xem nhẹ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 28%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)