Thời gian là... Ngàn năm trước!
Rẹt!
Trong nháy mắt sửa chữa xong.
Nhất thời một đạo màn sáng trắng tinh trực tiếp bao phủ vào trong đó.
Ngay sau đó, quầng sáng tan đi.
Một bức tranh ố vàng hiện ra trước mắt!
Ánh mắt Cố Dương lập tức sáng lên.
Cuối cùng cũng có biến hóa!
Hắn vội vàng cầm lấy bức họa quyển kia.
Lập tức khẽ giật mình.
Đây rõ ràng là một bức bản đồ.
Bản đồ rất lớn!
Cả nước Sở lẫn chín nước đều ở trên đó.
Chỉ có điều, khiến cho Cố Dương khiếp sợ chính là, chín nước trên bản đồ, có vẻ cực kỳ nhỏ bé.
Ngoài cửu quốc, còn có rất nhiều quốc gia.
Nói cách khác...
Đây là một bức bản đồ Thanh Vực?
Ngay cả bản đồ Hạo Nam Châu Cố Dương cũng chưa từng nhìn thấy.
Không nghĩ tới...
Lại có tồn tại địa đồ bao hàm toàn bộ Thanh Vực?
Vậy thì thực lực của chủ nhân chế tạo bức bản đồ này... đạt tới trình độ nào?
Nhưng rất nhanh, Cố Dương lại phát hiện một vấn đề.
Trên bản đồ này, rõ ràng là có một khu vực bị đánh dấu màu đỏ. Địa điểm của dấu hiệu này nằm ở vị trí ngoài Cửu Quốc.
“Chẳng lẽ đây là một tấm tàng bảo đồ?”
Nhìn khu vực bị đánh dấu vòng lại màu đỏ.
Cố Dương nhất thời lộ ra vẻ mặt tò mò.
Mặc dù rất muốn đi tìm hiểu hư thực.
Nhưng nhìn thoáng qua khoảng cách...
Khá lắm, cho dù có phi chu, đoán chừng cũng phải tốn mấy tháng mới có thể đến chứ?
Hắn lắc lắc đầu.
Hiện tại ngay cả phi chu hắn cũng không có.
Muốn đi xa như vậy?
Chuyện này chỉ sợ phải mất vài năm mới có thể làm được.
“Thế nhưng sau này nhất định sẽ có cơ hội.”
Cố Dương khẽ thở dài, đem địa đồ thả lại vào trữ vật giới chỉ.
Sau đó lại lấy ra một cọng cỏ khô.
Thứ này là một gốc thảo dược hắn lấy được trên người Vân Sơn.
Cũng đã sửa đổi.
Nhưng giống như tàn quyển, không có bất kỳ phản ứng nào.
Trong lòng hắn cũng có chút chờ mong.
Không biết cây cỏ khô này sửa đổi đến một ngàn năm trước, có phản ứng gì không?
Nghĩ đến đây, trong mắt Cố Dương hiện ra quang mang.
Sau đó không chút do dự lập tức sửa đổi nó đến một ngàn năm trước.
Lập tức, màn sáng màu trắng quen thuộc lại lần nữa hiển hiện.
Rất nhanh, sửa đổi xong.
Màn sáng tan đi.
Cố Dương lại nhìn đến sửng sốt.
Bởi vì bụi dược thảo trước mắt này...
Không ngờ vẫn là dáng vẻ khô héo trước đó!
Không có bất kỳ biến hóa nào!
“Ngàn năm trước vẫn là bộ dáng này sao?”
Cố Dương không khỏi hít sâu một hơi.
Hắn không cảm thấy mất mát.
Ngược lại, mừng rỡ không thôi.
Điều này nói rõ...
Gốc dược thảo này tất nhiên là đồ vật thời viễn cổ.
Một thời gian dài như vậy mà nó vẫn còn tồn tại, không cần nghĩ cũng biết nó là một bảo bối cực kỳ đặc thù nào đó!
Nói không chừng còn dính tới một chút bí mật viễn cổ!
Đương nhiên...
Cụ thể là cái gì.
Vậy chỉ có thể đợi sau này tìm kiếm.
“Chờ đột phá đến Bão Nguyên cảnh lại nhìn xem tình huống như thế nào.”
Trong mắt Cố Dương lóe lên tinh quang, nhanh chóng thả gốc dược thảo này lại vào nhẫn trữ vật.
“Không biết với thiên tư hiện giờ của ta... Có thể trực tiếp đột phá đến Bão Nguyên cảnh hay không?”
Cố Dương hít sâu một hơi.
Màn diễn quan trọng đến rồi!
Trước đó lúc hắn ở Tụ Khí cảnh đã trực tiếp sửa đổi tu vi, trực tiếp từ Tụ Khí cảnh tầng ba đột phá tới Tụ Khí cảnh tầng chín đỉnh phong.
Bây giờ có thể sửa chữa thời gian ngàn năm.
Không biết có thể trực tiếp từ Ngưng Chân cảnh tầng hai, trực tiếp đột phá đến Bão Nguyên cảnh không?
Ôm loại suy nghĩ này trong lòng.
Cố Dương không chút do dự.
Tâm niệm vừa động.
Trực tiếp bắt đầu sửa chữa!
“Tu sửa tu vi bản thân, thời gian là... Ngàn năm sau!”
Cố Dương xác nhận sửa đổi trong nháy mắt.
Sương trắng trực tiếp bao phủ toàn thân hắn.
Ngay sau đó, khí tức trên người Cố Dương không ngừng tăng lên!
Tu vi càng giống như ngồi tên lửa tùy ý tăng lên!
Ngưng Chân cảnh tầng ba...
Ngưng Chân cảnh tầng năm...
Ngưng Chân cảnh tầng bảy...
Tu vi ngàn năm tích lũy quả thực khó có thể tưởng tượng.
Cố Dương cũng có thể cảm giác rõ ràng thực lực của mình không ngừng tăng vọt, không ngừng đột phá.
Loại cảm giác này không thể nghi ngờ là vô cùng tuyệt vời.
Bởi vì hắn có thể cảm nhận được sức mạnh của mình đang tăng vọt!
Tốc độ tăng vọt lên với tốc độ cực kỳ khủng bố!
Dựa theo xu thế này...
Nói không chừng thật có cơ hội trực tiếp đột phá Bão Nguyên cảnh!
Cố Dương nghĩ trong lòng.
Mà tu vi của hắn cũng là tăng theo đến Ngưng Chân cảnh tầng chín!
Đến lúc này, tốc độ tăng trưởng tu vi của hắn lập tức chậm lại rất nhiều.
Cuối cùng...
Tu vi của hắn dừng lại ở Ngưng Chân cảnh tầng mười đỉnh phong!
Cách Bão Nguyên cảnh, chỉ có một bước!
“Còn thiếu một chút nữa.”
Cảm nhận được khí tức trong cơ thể mình.
Cố Dương hơi có chút cảm khái.
Bây giờ chân khí trong đan điền của hắn đã nồng đậm đến cực hạn.
Đạt đến Ngưng Chân cảnh đỉnh phong!
Lại hướng lên nữa... chính là Bão Nguyên cảnh, mới có thể ngưng tụ chân khí xoáy, chân khí sinh sôi không ngừng.