Cố Dương không khỏi cảm khái.
Hắn không nghĩ tới trên phương diện công pháp tăng lên lại lớn như thế.
Đồng thời...
Điều này cũng làm cho hắn không khỏi có một loại ý tưởng khác.
Công pháp như thế, võ kỹ có phải cũng như thế không?
Phải biết rằng trong Võ Các.
Số lượng công pháp không nhiều.
Số lượng Võ Kỹ mới được xem là nhiều như sao trên trời.
Về phương diện võ kỹ, tri thức võ đạo của võ kỹ mà hắn đã tích lũy hiển nhiên không thể sánh bằng ở mặt công pháp.
Nếu như võ kỹ cũng như công pháp, tất cả tri thức dung hợp quán thông một thể...
Chẳng lẽ có thể trực tiếp cải tiến Địa cấp hạ phẩm đến Thiên cấp?
Nghĩ đến đây, Cố Dương nhất thời tâm tình có chút nhảy nhót.
Nếu thật sự là như thế...
Đúng là sảng khoái!
Thiên cấp...
Toàn bộ Lưu Vân Tông không có nổi một bản!
Đừng nói là Lưu Vân Tông.
Cho dù là tại toàn bộ Hạo Nam Châu, cũng chưa chắc có thể tìm ra một bản Thiên cấp võ kỹ!
Nghĩ đến điều này, Cố Dương cũng không do dự nữa.
Bắt đầu điên cuồng sửa chữa lại.
Bởi vì số lượng võ kỹ thật sự quá nhiều quá tạp nham.
Vì vậy hắn bắt đầu sửa chữa theo thứ tự.
Đầu tiên là sửa đổi toàn bộ võ kỹ có liên quan tới kiếm đạo.
“Thay đổi Phong Vân Kiếm quyết.”
“Thời gian là... Ngàn năm sau!”
“Thay đổi Liệt Diễm kiếm.”
“Thời gian là... Ngàn năm sau!”
“Thay đổi...”
Vẻn vẹn chỉ là số lượng kiếm pháp, cũng đã trực tiếp vượt qua công pháp!
Mà lần sửa chữa này, trí nhớ dày đặc, lại càng cực kỳ khoa trương!
Mặc dù chỉ hấp thu ký ức.
Liên đủ để khiến Cố Dương bỏ ra hai giờ!
Cố Dương ngồi xếp bằng trên mặt đất.
Nhắm chặt hai mắt, điên cuồng hấp thu ký ức trong đầu truyền đến.
Dù sao...
Đây là tất cả cảm ngộ của vô số bản võ kỹ kiếm đạo qua ngàn năm.
Độ sâu như thế nào tất nhiên là có thể tưởng tượng được.
Mà sau khi minh ngộ toàn bộ cảm ngộ.
Cố Dương bỗng nhiên mở mắt.
Trong ánh mắt hắn ta dường như lóe lên một tia kiếm khí gần như ngưng tụ thành thực chất!
Xuy!
Kiếm khí bộc phát ra ngoài, để lại trên vách tường một vết tích sâu!
Thần sắc Cố Dương cũng biến đổi trở nên thập phần bình tĩnh.
Nhưng từ trong ánh mắt của y, dĩ nhiên là có thể nhìn thấy một tia rung động.
“Nội tình trực tiếp tới kiếm đạo tông sư... vứt bỏ tất cả kiếm pháp, dựa vào tri thức võ đạo nắm giữ, tự sáng tạo kiếm pháp!”
Cố Dương nuốt nước miếng.
Đúng như những gì hắn ta nghĩ.
Phương diện kiếm đạo tăng lên cực kỳ khoa trương!
Tất cả tri thức kiếm pháp hắn đều thông hiểu đạo lý.
Nhưng hắn cũng không hề gò bó ở những khuôn khổ thiết kế trong kiếm pháp khác.
Mà là nhảy ra ngoài, cũng dựa theo lý giải của bản thân.
Tự mình sáng chế ra một môn kiếm pháp!
Tên là... Trảm Thiên Kiếm Quyết!
Tuy nhiên môn kiếm pháp này, vẻn vẹn chỉ lĩnh ngộ được chiêu thức thứ nhất là Đoạn Trường Không!
Mặc dù chỉ một thức này, cũng đã nghiền ép tất cả kiếm pháp Địa cấp.
Thậm chí ngay cả đến Địa cấp cực phẩm cũng không cách nào sánh bằng!
Có lẽ Trảm Thiên Kiếm Quyết còn chưa tới Thiên Cấp.
Nhưng hiển nhiên không phải kiếm pháp Địa cấp có thể so sánh!
“Xem như ngụy Thiên cấp đi.”
Cố Dương hơi nỉ non.
Mặc dù nói là ngụy Thiên cấp, nhưng nếu luận uy lực... Trảm Thiên Kiếm Quyết đệ nhất thức dĩ nhiên không kém gì Thiên cấp!
Chỉ cần có thể lĩnh ngộ thêm một thức nữa, như vậy Trảm Thiên Kiếm Quyết có thể dễ dàng vượt qua Thiên cấp!
Ngoại trừ Trảm Thiên kiếm pháp ngụy Thiên cấp ra.
Thu hoạch quan trọng hơn... chính là kiếm ý!
Bây giờ, số kiếm ý mà hắn nắm giữ đã tăng lên tận tám phần!
Đã bước vào lĩnh vực đại thành!
Điều này cũng rất bình thường.
Hiện giờ lý giải của hắn đối với kiếm đạo đã đạt tới cấp bậc Tông Sư.
Lĩnh ngộ khắc sâu kiếm ý tất nhiên cũng sẽ kéo lên!
Mặc dù trong lòng cảm thấy chấn động không gì sánh được.
Có lẽ là do tâm tính được tăng lên mức kiếm đạo tông sư.
Hôm nay hắn lại có vẻ vô cùng thoải mái.
Trong ánh mắt còn ẩn chứa một phần kiếm ý ẩn mà không phát!
“Như vậy kế tiếp... chính là quyền pháp!”
Xem mèo vẽ hổ, Cố Dương bắt đầu sửa đổi toàn bộ quyền pháp!
Số lượng quyền pháp hiển nhiên không sánh bằng kiếm pháp.
Nhưng cũng phải bỏ ra hơn nửa canh giờ mới hoàn toàn lĩnh ngộ.
Mà tăng cường mang tới hiển nhiên cũng không khoa trương như kiếm pháp.
Vẻn vẹn chỉ là trên cơ sở một môn quyền pháp Địa cấp hạ phẩm mà sửa đổi.
Bây giờ hắn nắm giữ... chính là một môn Địa cấp cực phẩm quyền pháp tên là Phục Ma Kim Cương Quyền!
Cố Dương ở trong Võ Các tu luyện không chỉ có kiếm pháp mà quyền pháp.
Còn có một số thân pháp và võ kỹ ở các phương diện khác.
Mà những thứ này cũng đều được Cố Dương sửa đổi tăng lên!
Bây giờ thủ đoạn hắn có được lại càng nhiều, sâu không thấy đáy!
Ngoại trừ kiếm pháp và quyền pháp ra.
Ngay cả thân pháp Địa cấp hạ phẩm vừa mới tu luyện; Trục Ảnh Bộ, cũng trực tiếp cải tiến đến Địa cấp thượng phẩm!
“Phù... Thu hoạch thật sự rất lớn.”
Cố Dương cũng cảm khái vô cùng.
Quả nhiên, bỏ ra khoảng một tháng học tập công pháp võ kỹ trong Võ Các.
Là vô cùng đáng giá!
Tuy rằng tu vi hắn chỉ là Ngưng Chân cảnh tầng hai, nhưng nếu luận thực lực...
Chỉ sợ cho dù là Bão Nguyên cảnh, mình cũng chưa chắc không thể chiến một trận!
Đương nhiên, Bão Nguyên cảnh mạnh bao nhiêu, Cố Dương cũng không rõ, cho nên cụ thể ai mạnh ai yếu, vẫn phải đánh rồi mới biết được.
Hắn lắc lắc đầu.
Cố Dương bỗng nhiên nhớ tới tàn quyển trước đó thu được trong tay sơn phỉ.
Sửa chữa trăm năm không khiến tàn quyển phát sinh biến hóa.
Hôm nay lại có thể sửa đổi, hơn nữa thời gian biến thành ngàn năm.
Đoán chừng sẽ có biến hóa?
Nghĩ đến đây, ánh mắt Cố Dương hơi sáng lên.
Tâm niệm vừa động, trực tiếp từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một cuốn tàn quyển.