Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ (Dịch)

Chương 36: Vào bí cảnh (6)

Chương Trước Chương Tiếp

Vân Sơn sớm đã đoán trước, nên không có chút ý định trốn tránh nào.

Chỉ thấy chân khí toàn thân hắn ầm ầm bộc phát.

Chợt nâng lên nắm tay, hung hăng đánh tới kiếm khí.

Bịch!

Uỳnh uỳnh!

Tiếng nổ mạnh vang lên ầm ầm.

Chỉ một thoáng, loạn thạch bắn tung toé, khói bụi nổi lên bốn phía.

Trùng kích kinh khủng càng là nhấc lên một trận cuồng phong, quét sạch bốn phía.

Đệ tử Bạch Dương tông vây xem chung quanh càng sợ đến mức vội vàng thi triển chân khí ngăn cản.

Rặc rặc rặc!

Một quyền này của Vân Sơn ẩn chứa sức mạnh cực kỳ khủng khiếp.

Thanh linh kiếm kết hợp với thủ đoạn mạnh nhất hiện tại của Cố Dương, lại bị hắn ngạnh kháng được.

Hơn nữa...

Kiếm khí sắp bị một quyền của hắn đánh nát!

Ngay sau đó, Vân Sơn nhíu chặt hàm răng, phát ra tiếng gầm giận dữ.

Ầm ầm!

Kiếm khí hoàn toàn bị nứt vỡ.

Vân Sơn thế đi không giảm, thừa cơ truy kích trực tiếp vọt tới trước mặt Cố Dương.

“Chết đi cho ta!”

Hắn lại nâng lên nắm đấm, chân khí phun ra ngoài, một quyền đánh tới mặt Cố Dương.

Sức mạnh kinh khủng khiến không gian trở lên vặn vẹo.

Thần sắc Cố Dương cũng ngưng tụ, vội vàng xuất quyền.

Một thành quyền ý!

Kim Cương quyền!

Chân khí màu xanh ầm ầm bộc phát.

Song quyền trong nháy mắt va chạm.

Tiếng chấn động kinh khủng nhất thời vang vọng đất trời.

Lần này, Cố Dương không thể chiếm thượng phong.

Uy lực một quyền của Vân Sơn Tụ Khí cảnh tầng chín đỉnh phong cực kỳ khủng bố.

Hơn nữa đối phương không chỉ lĩnh ngộ được quyền ý, tu luyện càng là một môn quyền pháp Huyền giai thượng phẩm.

Ầm ầm!

Cố Dương liên tục lui lại, thần sắc thoáng có chút tái nhợt.

Rồi nhìn lại Vân Sơn.

Nhưng hắn vẫn đứng yên tại chỗ, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc.

“Không ngờ ngươi còn lĩnh ngộ được một thành quyền ý!”

“Hai thành kiếm ý, một thành quyền ý...”

“Không ngờ Lưu Vân Tông lại có thể biến thái đến vậy!”

Tuy Vân Sơn chiếm thượng phong tuyệt đối, nhưng thủ đoạn mà Cố Dương thi triển cũng làm cho hắn khiếp sợ không thôi.

Lực lượng ý cảnh người ngoài vô cùng khát khao, ở trong tay Cố Dương quả thực giống như bán sỉ.

Người khác đều khó có thể lĩnh ngộ, Cố Dương trực tiếp lĩnh ngộ hai loại.

Hơn nữa kiếm ý thậm chí đã lĩnh ngộ được hai thành!

Kẻ này... nhất định phải chết!

Bằng không, nếu như để cho hắn sống sót thì sẽ vô cùng uy hiếp!

“Thiên phú của ngươi không tệ, nhưng rất đáng tiếc, tu vi của ngươi quá thấp, nếu không... Ta chưa chắc đã là đối thủ của ngươi.”

“Nhưng, chỉ thế mà thôi!”

Dứt lời, sát ý trong mắt Vân Sơn bộc phát ầm ầm.

Nếu lúc trước hắn chỉ muốn cướp đi hạ phẩm linh kiếm trong tay Cố Dương.

Nhưng bây giờ...

Mục tiêu hàng đầu của hắn đã biến thành giết Cố Dương trước tiên!

Ngược lại, thanh hạ phẩm linh kiếm kia chỉ là thứ yếu.

Cố Dương... Phải chết ở chỗ này!

Bằng không, nếu chờ hắn trưởng thành, có thể tạo thành uy hiếp quá lớn cho hắn!

Mới là Tụ Khí cảnh tầng ba đã có thể phát huy ra thực lực như thế, nếu để hắn cùng cấp với mình... Vậy chẳng phải là có thể đánh một trận với Ngưng Chân cảnh sao?

Nghĩ đến đây, hai chân Vân Sơn đạp mạnh một cái, lập tức trên mặt đất xuất hiện một cái hố to.

Mà cả người hắn lại một lần nữa lao nhanh về hướng Cố Dương.

Một quyền này...

Đã định sẵn lấy mạng hắn!

Vân Sơn nhìn chằm chằm Cố Dương.

Chân khí trên người không chút che giấu bạo phát ra.

Nhìn đến đây, Cố Dương vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích.

Trên mặt lộ ra vẻ tươi cười.

Sửa chữa tu vi, thời gian là... trăm năm sau!

Cố Dương tâm niệm vừa động, nháy mắt liền sửa đổi.

Toàn thân hắn lập tức bộc phát ra một trận khí tức vô cùng kinh khủng.

Khí tức vừa ra, Vân Sơn đang muốn xông tới gần, tròng mắt nhất thời trừng thẳng.

Chỉ thấy áo bào Cố Dương không gió mà bay.

Ngay sau đó, hắn thấy khí tức trong cơ thể Cố Dương không ngừng tăng lên.

Tụ Khí cảnh tầng bốn

Tụ Khí cảnh tầng năm...

Giống như đang ngồi hỏa tiễn, từ từ nâng cao lên.

Một màn này càng là rơi vào trong mắt tất cả đệ tử Bạch Dương tông.

Bọn họ nhìn mà choáng váng.

“Tình huống như thế nào?”

“Xảy ra chuyện gì?”

“Tiểu tử này... che giấu thực lực?”

“Nói là ẩn tàng, không bằng nói... Hình như hắn đang đột phá?”

“Lại có người đột phá như vậy sao?”

“A... Đã Tụ Khí cảnh tầng tám rồi!”

“Hắn cắn thuốc hả trời!”

Tất cả đệ tử Bạch Dương tông đều trừng to mắt, khiếp sợ nghị luận.

Rõ ràng vừa rồi Cố Dương chỉ là Tụ Khí cảnh tầng ba.

Kết quả lúc này mới không tới một phút, đã đột phá tới Tụ Khí cảnh tầng tám, hơn nữa còn chưa có ý dừng lại!

Cuối cùng, trong ánh mắt chấn động của tất cả đệ tử Bạch Dương tông.

Tu vi của Cố Dương cuối cùng cũng ngừng tăng trưởng.

Tụ Khí cảnh tầng chín đỉnh phong!

Tu vi giống như Vân Sơn.

Nhìn thấy vậy, tất cả đệ tử Bạch Dương tông đều choáng váng.

Mà Vân Sơn càng nắm chặt nắm đấm.

Nhìn một màn này với vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Gia hỏa này... Tại sao thực lực lại đột nhiên tăng vọt?

Hơn nữa...

Đây rõ ràng không giống như đan dược mang tới tăng lên, chân khí nồng đậm, cơ sở vô cùng vững chắc!

Cắn thuốc căn bản không có khả năng tăng lên như thế.

Hơn nữa, hắn căn bản không nhìn thấy Cố Dương có cắn thuốc.

Trong đầu hắn có vô số nghi hoặc.

Cùng lúc đó.

Cảm nhận được sự biến hóa trên cơ thể mình.

Nhất thời Cố Dương hơi nhíu mày.

“Mới chỉ có Tụ Khí cảnh tầng chín đỉnh phong?”

Cố Dương có chút hết chỗ nói rồi.

Đây chính là thành quả tu luyện trăm năm.

Nói cách khác, một trăm năm sau hắn mới chỉ có thể tu luyện tới Tụ Khí cảnh tầng chín đỉnh phong?

“Đây không khỏi cũng quá phế rồi.”

Cố Dương đối với căn cốt tư chất của mình có thể nói là buồn bực đến cực điểm.

Một trăm năm mới là Tụ Khí cảnh tầng chín đỉnh phong.

Nếu như không phải có được bàn tay vàng có thể thay đổi thời gian...

Chỉ sợ giới hạn cao nhất đã khóa chết ở Tụ Khí cảnh.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 28%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)