Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ (Dịch)

Chương 27: Sân đánh cược (12)

Chương Trước Chương Tiếp

Bình thường chỉ có trong tông môn mới có thể tùy tiện học tập được.

Nếu như tự mình phiêu bạt...

Căn bản rất khó kiếm được một môn võ kỹ.

Đột phá đến Tụ Khí cảnh tầng chín, lại là tu luyện một môn võ kỹ nhân cấp hạ phẩm.

Cũng coi như là vô cùng thê thảm.

Sau khi kết thúc kiểm kê.

Cố Dương liền trực tiếp đi ra nơi trú điểm.

Hắn hô lên với đám hộ vệ Trương gia trông coi chung quanh.

“Được rồi, đừng ẩn giấu nữa, sắp sửa thanh lý xong xuôi rồi.”

“Mang thi thể mấy tên đầu lĩnh trở về đi.”

Nghe được lời của Cố Dương.

Những hộ vệ Trương gia đang đứng xung quanh nhất thời choáng váng.

Cái gì vậy?

Trận chiến đã kết thúc rồi?

Nhanh như vậy?

Từ lúc bắt đầu cho đến bây giờ mới qua hơn mười phút chứ?

Vậy mà đã kết thúc rồi?

Sửng sốt một lát.

Bọn hộ vệ vội vàng cẩn thận từng li từng tí một đi vào điểm đóng quân.

Khi nhìn thấy thi thể sơn phỉ đầy đất ở bên trong.

Nhất thời tất cả mọi người đều trầm mặc.

Hay nhỉ.

Chết cả rồi!

Không còn tên nào!

Điều này làm cho trong lòng bọn họ rung động không thôi.

Không khỏi nhao nhao quay đầu nhìn về phía Cố Dương vẻ mặt bình thản.

“Quá kinh khủng!”

“Sơn phỉ cường đại như thế mà ở trong tay vị đại nhân kia lại bị hành hạ đến chết một cách dễ dàng như vậy!”

“Toàn bộ sơn phỉ Hắc Phong sơn trại đều chết trong tay vị đại nhân kia, không hổ là đại nhân của Lưu Vân Tông!”

“Nếu như ta cũng có thể tiến vào Lưu Vân Tông thì tốt rồi...”

“Được rồi, với thiên phú rác rưởi này của ngươi, đừng nằm mơ, lo làm việc đi!”

Sau khi khiếp sợ qua đi, bọn họ cũng là nhanh nhẹn bắt đầu làm việc.

Nhấc toàn bộ thi thể ba tên đương gia Hắc Phong sơn trại lên.

Trên đường.

Tất cả hộ vệ Trương gia đều nhìn Cố Dương với vẻ mặt sùng bái tôn kính.

Trong ánh mắt càng tràn ngập kính ngưỡng.

Sau khi trở lại Trương gia.

Gia chủ Trương gia cũng vội vàng ra cửa nghênh đón.

Sau khi nhìn thấy thi thể ba tên đương gia Hắc Phong sơn trại, lập tức kích động rơi lệ đầy mặt.

Vui đến phát khóc.

Dù sao Hắc Phong sơn trại cũng đã chèn ép trấn Thanh Mộc bọn họ một cách quá hung ác.

Thế cho nên toàn bộ cư dân trong trấn nhỏ nếu nghe được chút ít động tĩnh đều lập tức trốn đi.

Bây giờ đám thế lực đen tối Hắc Phong sơn trại đè ở trên đầu bọn họ, rốt cục đã bị truy quét sạch sẽ.

Gia chủ Trương gia lúc này cũng quỳ gối trước người Cố Dương, không ngừng dập đầu.

Cố Dương đối với việc này cũng có chút bất đắc dĩ.

Sau khi chấp nhận một phen hảo ý của đối phương.

Cố Dương lúc này mới chuẩn bị trở về tông môn giao nhiệm vụ.

Hai canh giờ tức thì thoáng qua, trở lại trong Lưu Vân Tông.

Cố Dương cũng không có ý che giấu.

Hắn trực tiếp đi thẳng tới Nhiệm Vụ Đường.

Lý chấp sự đang có chút rảnh rỗi, nhìn thấy Cố Dương đã đến.

Nhất thời trên mặt lộ ra vẻ tươi cười.

“Cố Dương, như thế nào? Còn có chuyện gì à?”

“Ừm, ta đến giao nhiệm vụ.”

Cố Dương gật đầu nhẹ, bình tĩnh nói.

“Hả, giao nhiệm vụ....” Lý chấp sự khẽ gật đầu, nhưng ngay sau đó hắn ý thức được một tia không thích hợp.

Trả nhiệm vụ?

Cố Dương không phải trước đó không lâu vừa tiếp nhận xong nhiệm vụ sao?

Lúc này mới qua bao lâu?

Còn chưa tới một ngày nữa!

Vậy mà... đã hoàn thành?

Sao có thể như vậy!

Nghĩ đến đây, Lý chấp sự không khỏi cười nói: “Cố Dương huynh đệ, ngươi nói sai rồi, chẳng phải sáng nay ngươi mới nhận nhiệm vụ sao?”

Nhưng hắn nhìn thấy Cố Dương vẻ mặt nghiêm túc lắc đầu.

Hơn nữa từ trong nhẫn trữ vật lấy ra ba cái đầu người.

Lý chấp sự choáng váng.

“Đây là... Đầu người của mục tiêu nhiệm vụ?”

“Việc này... Ngươi thật sự đã hoàn thành nhiệm vụ!?”

Mục tiêu của nhiệm vụ là đám sơn phỉ Tụ Khí cảnh thất trọng.

Có thể nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ diệt sạch sơn phỉ.

Cố Dương thật sự chỉ là Tụ Khí cảnh tầng hai sao?

Sau đó Lý chấp sự cũng không nói thêm gì nữa.

Liền bắt đầu giúp Cố Dương xử lý.

“Cố Dương huynh đệ, một ngàn điểm cống hiến đã được ghi vào ngọc bài nội môn của ngươi.”

“Ngươi quá mạnh mẽ, đối phương chính là sơn phỉ Tụ Khí cảnh tầng bảy, không nghĩ tới ngươi lại có thể tiêu diệt nhanh như vậy, thật khiến người ta bội phục mà.”

Lý chấp sự cười cảm khái nói.

Trong lòng hắn cũng hơi chấn động.

Thời điểm còn là đệ tử nội môn, hắn cũng từng tiếp nhận nhiệm vụ tương tự.

Loại nhiệm vụ này có độ khó cực cao, đệ tử nội môn bình thường còn không nhất định có thể hoàn thành.

Có thể làm được không chỉ hoàn thành như Cố Dương, hơn nữa còn là hoàn thành trong một ngày...

Quả thực có thể nói là vô cùng thưa thớt!

Cố Dương tiếp nhận ngọc bài nội môn của mình từ tay Lý chấp sự, hơi chắp tay.

“Phiền Lý chấp sự rồi.”

“Có điều mục tiêu của nhiệm vụ này cũng không phải là Tụ Khí cảnh tầng bảy, mà là Tụ Khí cảnh tầng chín.”

Cố Dương cười nói xong, liền quay người rời đi.

Nghe thấy Cố Dương nói vậy, Lý chấp sự cũng sững sờ tại chỗ.

“Hắn nói... Tụ Khí cảnh tầng chín?”

“Hắn đang nói đùa sao?”

Khóe miệng Lý chấp sự thoáng run rẩy, chợt nhịn không được nghĩ đến.

Sơn phỉ đạt tới Tụ Khí cảnh tầng chín?

Đó là người Tụ Khí cảnh tầng hai có thể đánh thắng sao?

Đừng nói là đánh giết.

Mà là ngay cả đánh bại cũng không thể làm được mới đúng chứ?

Cho nên hắn ta còn tưởng Cố Dương đang nói đùa.

Nhưng ngay sau đó hắn lại nghĩ đến, từ trên thi thể có thể phân biệt được tu vi của đối phương khi còn sống.

Vì vậy hắn mới nhìn về phía đầu ba tên sơn phỉ kia.

Sau khi chợt dò xét một phen.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 28%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)