Kiếm khí màu xanh sắc bén cỡ nào chứ, mặc dù chỉ còn lại một luồng cuối cùng.
Nhưng cũng đẩy Bạch Thiên Hồng lui mấy trăm mét!
Bạch Thiên Hồng sắc mặt trắng bệch.
Hắn ngẩng đầu, mặt lộ vẻ kinh hãi nhìn Cố Dương.
Trên mặt hắn tràn ngập vẻ không thể tin!
Hắn ta lại thất bại?!
Sao có thể như vậy!?
Bảy thành kiếm ý kết hợp với bảy thành chân nguyên khủng bố của Bão Nguyên cảnh cùng với kiếm pháp Địa cấp cực phẩm đại thành mà không thể đánh bại Cố Dương?
Hắn nắm chặt kiếm.
Biểu cảm trên mặt vô cùng khó coi!
Mà một màn Bạch Thiên Hồng bị đẩy lui cũng rơi vào trong mắt mọi người.
Nhất thời tất cả thiên kiêu đều nhịn không được trừng lớn hai mắt.
Bọn họ trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này.
Kiếm khí va chạm, Bạch Thiên Hồng vậy mà lại thất bại?!
Bên trong cung điện.
Tất cả Hoàng tử đều nhịn không được mà hít vào một ngụm khí lạnh!
“Bạch Thiên Hồng lại thất bại!”
“Ta nhớ rõ Bạch Thiên Hồng lĩnh ngộ kiếm ý tám phần đỉnh phong, hắn vì sao không toàn lực xuất thủ?”
“Có lẽ là Cố Dương quá mạnh!”
“Kiếm ý chín thành đỉnh phong... Loại kiếm ý này ta chỉ thấy trong cổ tịch, kiếm ý này chỉ sợ có thể rung chuyển không gian rồi!?”
“Đâu chỉ như vậy! Mặc dù Cố Dương thoạt nhìn chỉ tùy ý chém ra một kiếm, nhưng trên thực tế một kiếm kia... đều là trình độ kiếm pháp Địa cấp cực phẩm!”
“Cái gì!?”
“Quá khoa trương rồi!?”
Trên mặt các hoàng tử lộ ra vẻ kinh hãi.
Mà Sở Hoàng ngồi ở vị trí chủ vị cũng lộ ra vẻ mặt rung động.
Hắn nhịn không được nói: “Không chỉ có trình độ kiếm pháp Địa cấp cực phẩm, Cố Dương hắn cũng nắm giữ kiếm pháp tại trong lòng, thậm chí tùy ý một kiếm đều là trình độ kiếm pháp cực phẩm viên mãn.”
Sở Hoàng không hổ là hoàng vương một nước, ánh mắt có thể nói là tinh tế.
Liếc mắt một cái là thấy được chỗ kinh khủng thật sự của Cố Dương!
Mà lại nghe được Sở Hoàng nói ra lời này.
Các hoàng tử còn lại càng thêm chấn động!
Một kiếm tùy ý đã đạt tới trình độ kiếm pháp địa cấp cực phẩm viên mãn?
Hízz....
Đây không khỏi biến thái quá đi!
Giữa sân.
Mặc dù trong lòng rung động không gì sánh được, nhưng Bạch Thiên Hồng lại rất nhanh bình tĩnh lại.
Trong ánh mắt của hắn vẫn là bộc phát ra chiến ý nồng đậm như cũ.
Nhìn chằm chằm Cố Dương.
“Ngươi rất không tệ!”
Hắn chậm rãi mở miệng.
Giống như hoàn toàn không đem chuyện bị Cố Dương một kiếm đẩy lui trước đó để trong lòng.
Mà là lại lần nữa cầm kiếm lao tới.
Trải qua một chiêu liều mạng kia.
Trong lòng hắn đã thu hoạch được một chút lĩnh ngộ.
Hắn có thể cảm nhận được...
Trong lòng mình như có một hạt giống kỳ dị đang nở hoa kết quả.
Tuy hắn chỉ dùng bảy thành kiếm ý.
Nhưng trên thực tế, hắn đã nắm giữ kiếm ý tám thành đỉnh phong.
Sở dĩ có thể lưu thủ chính là vì giờ khắc này coi Cố Dương là đá mài kiếm.
Ma luyện kiếm ý của bản thân.
Từ đó có thể...
Để mình đốn ngộ chín thành kiếm ý!
Thành tựu đỉnh phong!
Nghĩ đến đây, trong ánh mắt Bạch Thiên Hồng nhất thời bộc phát ra một cỗ quang mang lăng lệ ác liệt.
Hắn có thể cảm giác được mình sắp có thể đốn ngộ chín thành kiếm ý!
Từ trong chiến đấu đột phá!
Trong lòng hắn mừng như điên.
Quả nhiên.
Muốn cho kiếm ý tăng cường.
Phải tìm kiếm một vài thiên tài kiếm đạo, sau đó đối chiến.
Ma luyện chính mình!
Như vậy mới có thể nhanh chóng tăng lên kiếm ý của mình!
Rất hiển nhiên.
Khiêu chiến Cố Dương, đối với Bạch Thiên Hồng mà nói là một lựa chọn thập phần chính xác!
Nội tình Kiếm Đạo của Cố Dương kinh khủng cỡ nào.
Hắn liếc mắt một cái liền nhìn ra trạng thái của Bạch Thiên Hồng lúc này.
“Muốn lấy ta làm đá mài kiếm thật ư?”
Cố Dương trong lòng giận dữ.
Dùng ta làm đá mài kiếm?
Hy vọng hão huyền!
Cố Dương lại nâng kiếm.
Mà lần này...
Hắn không lưu thủ chút nào.
Kiếm ý chín thành đỉnh phong lại lần nữa bộc phát ra.
Còn lần này hắn không tùy ý vung kiếm nữa.
Trong mắt hắn lóe ra quang mang ác liệt.
Một kiếm chợt chém xuống.
Trong miệng phát ra một tiếng thì thầm.
“Trảm Thiên Kiếm Quyết... Đoạn Trường Không!”
Xuy xuy xuy!
Khoảnh khắc một kiếm giáng xuống.
Một đạo kiếm khí khủng bố dường như có thể chặt đứt cả bầu trời ầm ầm bộc phát ra.
Răng rắc...
Giờ phút này.
Không gian xung quanh dường như đều không chịu nổi lực lượng kinh khủng ẩn chứa trong một kiếm này, phát ra thanh âm run rẩy kịch liệt.
Phảng phất như bất cứ lúc nào cũng sẽ vỡ tan vậy!
Mà cỗ kiếm khí kinh khủng này vừa xuất hiện.
Sắc mặt Bạch Thiên Hồng đột nhiên biến đổi!
“Cái gì!?”
“Đây là... Kiếm pháp gì?!”
“Kiếm khí thật là khủng khiếp!”
Trong lòng hắn vô cùng chấn động.
Cho dù là thiên tài kiếm đạo như hắn, cũng chưa từng thấy qua kiếm khí khủng bố bá đạo mà sắc bén như thế!
Hắn không thể tiếp một kiếm này!
Tuyệt đối không thể tiếp!
Nhưng nếu không đón lấy, vô địch chi tâm mình rèn luyện bao năm qua chỉ sợ sẽ thất bại trong gang tấc!
Nghĩ đến đây, vẻ mặt Bạch Thiên Hồng lập tức trở nên xoắn xuýt.
Hắn nhìn đạo kiếm khí kinh khủng cấp tốc tới gần kia.