Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ (Dịch)

Chương 122: Quyền ma đến, quyền đấu quyền (3) (5)

Chương Trước Chương Tiếp

Cố Dương chính là không nhanh không chậm đi về hướng bắc.

Trên đường thỉnh thoảng sẽ phát hiện một ít linh dược, dọc theo đường đi vận khí cũng không tệ lắm.

Đương nhiên.

Những linh dược này đối với hắn mà nói cũng không có tác dụng gì quá lớn, trái lại về sau lại có thể bán đi đổi linh thạch.

“Không có gì to tát cả.”

Cố Dương đi trên đường, không khỏi có chút cảm khái.

Nhưng trên thực tế từ lúc bước vào bí cảnh Tử Nguyệt, thu hoạch của hắn đã rất phong phú rồi!

Dù sao đến bây giờ cũng chỉ mới trôi qua vài canh giờ mà thôi, ngay cả một ngày cũng không tới mà Cố Dương đã thu hoạch được một gốc linh dược luyện thể Linh Huyết Hoa, một thanh linh kiếm trung phẩm cùng với một gốc cực phẩm Linh Dược Hàn Ngọc Tuyết Liên!

Nhưng Hàn Ngọc Tuyết Liên Cố Dương cũng không vội vàng sử dụng.

Thời gian còn rất dài.

Hắn tính toán trước tiên tiếp tục tìm kiếm cơ duyên, chờ trở về lại phục dụng Hàn Ngọc Tuyết Liên!

“Có điều sắc trời cũng dần dần tối rồi.”

Cố Dương không khỏi ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời.

Đã mờ đi rất nhiều.

Nhưng lúc này dị tượng nảy sinh!

Một luồng khí tím lao thẳng lên trời, nhuộm toàn bộ bầu trời thành màu tím.

Từng đợt áp lực kinh khủng lập tức bao trùm toàn bộ bí cảnh.

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người trong bí cảnh đều phát hiện dị tượng trên bầu trời này.

Đám người nhao nhao ngẩng đầu lộ vẻ kinh ngạc.

“Đây là cái gì!?”

Có thiên kiêu mới vào bí cảnh nhịn không được kinh ngạc hô lên.

“Dị tượng xuất hiện, tất có trọng bảo sinh ra!”

“Nhìn kìa... Nó dường như là một hư ảnh!”

Trên bầu trời.

Tử khí thông thiên, bên trong tử khí nồng đậm kia, chậm rãi ngưng tụ thành một đạo hư ảnh.

Mà đạo hư ảnh kia... rõ rành rành là một tòa tháp khổng lồ đen kịt!

Hư ảnh cự tháp vừa xuất hiện, liền tản mát ra một trận uy áp vô cùng khủng bố!

Chim thú trên mặt đất sợ hãi chạy mất, vô số yêu thú phát ra trận trận rên rỉ chạy tán loạn bốn phía!

UỲNH UỲNH RẦM RẦM!

Đột nhiên, mặt đất rung động kịch liệt.

Mọi người kinh hãi phát hiện hư ảnh cự tháp, rõ ràng đã ngưng tụ thành thực chất!

Thật sự xuất hiện ở trên không trung rồi sau đó ầm ầm rơi xuống mặt đất!

Cái cự tháp kia thông thiên, cao vút trong mây, cao không thấy đầu!

Sau khi chứng kiến một màn như vậy.

Tất cả thiên kiêu trong bí cảnh Tử Nguyệt đều không hẹn mà cùng phóng về phía cự tháp.

Lúc này.

Phía trước cự tháp đang tụ tập một nhóm thiên kiêu.

“Đây rốt cuộc là cái gì?”

“Một tòa tháp khổng lồ? Bên trong có bảo bối gì không?”

Nhóm thiên kiêu lần đầu tiên tiến vào bí cảnh Tử Nguyệt không nhịn được cảm khái và nghi hoặc.

Lúc này, một ít thiên kiêu từng tham gia bí cảnh Tử Nguyệt mở miệng giải thích.

“Đây là Tử Nguyệt thí luyện tháp!”

“Cái gì là Tử Nguyệt thí luyện tháp?”

Tất cả mọi người nhìn tên thiên kiêu kia dò hỏi.

Mà lúc này, tâm tình tên thiên kiêu kia cũng có chút kích động.

Sau đó giải thích: “Nghe đồn Tử Nguyệt thí luyện tháp từ lúc bí cảnh Tử Nguyệt xuất hiện cũng đã tồn tại!”

“Có người nói, Tử Nguyệt thí luyện tháp này chính là một gã cường giả Sinh Tử cảnh lưu lại bên trong Tử Nguyệt bí cảnh!”

“Vạn năm tới nay, đã có vô số thiên kiêu từng tiến vào trong Tử Nguyệt thí luyện tháp này để lại kỷ lục siêu phàm của mình!”

“Trèo tháp cực kỳ khó khăn, cho dù là thiên kiêu siêu cấp cường hãn, cũng chưa chắc có thể vượt qua tiền nhân, để ở trên bảng kỷ lục lưu lại một trang nổi bật của mình!”

“Tử Nguyệt thí luyện tháp tổng cộng có chín mươi chín tầng, nghe đồn nếu có người có thể đột phá chín mươi chín tầng, tới đỉnh tháp là có thể thu hoạch toàn bộ truyền thừa mà vị cường giả Sinh Tử cảnh kia lưu lại!”

“Hízz...”

Tên thiên kiêu chậm rãi giải thích một phen.

Tất cả mọi người nghe được những lời này đều nhịn không được mà hít vào một ngụm khí lạnh.

Truyền thừa của cường giả Sinh Tử cảnh!

Trong mắt bọn họ dồn dập toát ra ánh sáng.

Phải biết rằng trên Bão Nguyên cảnh, là Nguyên Hải cảnh, trên Nguyên Hải cảnh là Đan Hư cảnh.

Sinh Tử Cảnh là tồn tại cấp bậc cao hơn một cấp bậc ở phía trên Đan Hư cảnh!

Loại cường giả này...

Cả nước Sở chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay mà thôi!

Thậm chí có thể nói là không có!

Mà bên trong bí cảnh Tử Nguyệt này vậy mà lại tồn tại truyền thừa của một cường giả Sinh Tử cảnh?

Điều này khiến tâm thần bọn họ rung động mãnh liệt như thế nào?

Chứng kiến mọi người xung quanh kinh ngạc và đỏ mắt.

Tên thiên kiêu kia cũng cười nói: “Đương nhiên, đây cũng chỉ là lời đồn mà thôi.”

“Dù sao vạn năm đến nay... Còn chưa bao giờ có thiên kiêu nào xông lên đỉnh tháp.”

“Hiện tại đã có kỷ lục cao nhất... Cũng chỉ là tám mươi mốt tầng mà thôi.”

Nghe vậy mọi người càng thêm chấn kinh.

Từ xưa đến nay nhiều thiên kiêu như vậy mà ngay cả một thiên kiêu thành công đứng trên đỉnh tháp cũng không có?

Tử Nguyệt thí luyện tháp này không khỏi quá kinh khủng đi!

“Mỗi một tầng Tử Nguyệt thí luyện tháp đều phải dựa vào tu vi của ngươi để an bài kẻ địch, nói cách khác... Tu vi của ngươi càng cao thì kẻ địch gặp sẽ càng mạnh, ngược lại, tu vi ngươi càng kém, như vậy tháp thí luyện cũng sẽ an bài kẻ địch hơi yếu một chút!”

“Trên thực tế tính ra, mọi người gặp phải độ khó đều giống nhau.”

“Quyết định có thể đi xa hơn hay không... Chính là thiên tư rồi!”

Nghe đến đây, mọi người khẽ gật đầu.

Tốt xấu gì thì bọn họ cũng đều là thiên kiêu leo lên bảng Anh Tài.

Đối với thiên tư của bản thân tự nhiên cũng vô cùng tự tin.

Mà ngay khi bọn họ nhìn Tử Nguyệt thí luyện Tháp phát ra tiếng cảm khái.

Phía sau bọn họ, từng đạo khí tức cường đại thân ảnh nhanh chóng đến.

Đám người đứng trước tháp thí luyện nhìn thấy người tới, nhao nhao mặt lộ vẻ rung động, sau đó nhịn không được lui về phía sau vài bước, nhường vị trí.

“Khổng Vũ xếp thứ ba Anh Tài bảng...”

“Còn có Hà Vệ đứng thứ hai Anh Tài bảng!”

“Mạc Trường An đệ tứ cũng đến.”

“Hízz, là Bạch Hồng Thiên!”

“Bọn họ đều bị hấp dẫn đến đây.”

“Chậc chậc, thiên kiêu mạnh nhất nước Sở cũng hội tụ được một chỗ à.”

Ánh mắt bọn hắn rơi vào trên người một đám thiên kiêu, trong ánh mắt tràn đầy kính sợ và chờ mong.

Vừa đến, bọn họ đầu tiên là nhìn thoáng qua Tử Nguyệt thí luyện tháp.

Mà đúng lúc này, Hà Vệ đứng thứ hai Anh Tài chợt đi tới phía Bạch Thiên Hồng.

“Bạch Thiên Hồng! Hà Vệ ta phát lời khiêu chiến với ngươi!”

Hà Vệ cầm trong tay một thanh trường thương, trường thương có màu xanh đen, bên trên còn tản ra từng luồng linh khí.

Hiển nhiên đây là một thanh linh khí!

Còn tiếng nói của Hà Vệ vừa dứt, thì lập tức.

Nhất thời nổ ra một trận oanh động.

Mọi người đều lộ vẻ mong đợi nhìn về phía Bạch Hồng Thiên..

Đệ nhất đệ nhị Anh Tài bảng sắp bắt đầu một hồi so tài cao thấp sao?

Khổng Vũ thứ ba và Mạc Trường An thứ tư cũng hưng phấn lui về phía sau vài bước, dự định xem kịch.

Nghe Hà Vệ nói vậy.

Bạch Thiên Hồng khoanh hai tay trước ngực, chỉ là lạnh nhạt liếc hắn một cái.

“Ngươi không phải đối thủ của ta.”

Bạch Thiên Hồng lạnh nhạt nói, ngữ khí bình tĩnh giống như đang trần thuật một điều mà mọi người đều biết.

“Hừ! Không đánh làm sao biết!?”

“Chẳng lẽ ngươi cho rằng ngươi chính là vô địch ư?!”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 28%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)