Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ (Dịch)

Chương 107: Trảm thiên kiếm ý (4)

Chương Trước Chương Tiếp

Dù sao Cố Dương bây giờ chính là đại biểu cho Hạo Nam Châu của bọn họ.

Có thể đoạt thành tích trên Anh Tài bảng như thế, bọn họ làm một thành viên của Hạo Nam Châu tự nhiên cũng cực kỳ tự hào.

Bắc Tuyết môn và Phong Sương môn cũng kinh ngạc cảm thán không thôi.

Thật quá kinh khủng!

Thi đấu đệ tử chân truyền chỉ mới trôi qua hơn một tháng.

Cố Dương cũng đã đột phá tới Ngưng Chân cảnh tầng mười đỉnh phong!

Tốc độ tu vi tăng lên này đơn giản là quái vật!

“Lưu Vân Tông đúng là nhặt được một bảo bối!”

Bọn họ nhịn không được cảm khái, trong mắt có thể nói tràn ngập hâm mộ.

Nhưng cùng lúc cũng phấn chấn không thôi.

Thanh danh Cố Dương truyền vang, Hạo Nam châu bọn họ cũng coi như danh chấn Sở quốc!

Bên trong Lưu Vân Tông cũng vui mừng hoan hô.

Nhưng có một tông môn không vui nổi.

Bạch Dương tông.

Trong đại điện của tông chủ.

Một tiếng nổ mạnh đột nhiên truyền đến.

Chỉ thấy một cái bàn gỗ bằng gỗ Đàn Hương trân quý trực tiếp bị đập nát bấy.

Giờ phút này, mặt mũi Bạch Dương tông chủ tràn đầy phẫn nộ.

Tay phải nắm chặt thành quyền, cắn chặt hàm răng!

“Cố Dương!”

“Vô Cương lại bị tên Cố Dương kia giết!?”

“Tiểu súc sinh này lại che giấu thực lực!”

“Khốn kiếp! Vô liêm sỉ!”

Tông chủ Bạch Dương tông hít sâu mấy hơi.

Cảm xúc phẫn nộ khiến hắn hận không thể lập tức bước lên Lưu Vân Tông, tìm ra Cố Dương trực tiếp tát chết hắn!

Nhưng hắn cũng hiểu rõ điều này khó có thể làm được!

Rất nhanh, hắn tỉnh táo lại.

“Nhất định phải giết chết hắn, không thể để hắn sống!”

Bạch Dương Tông tông chủ ngực không ngừng phập phồng, trong ánh mắt toát ra suy tư.

Thời gian thoáng một cái đã qua.

Lại hơn một tháng trôi qua.

Cuối cùng.

Bí cảnh Tử Nguyệt sắp mở!

Bí cảnh Tử Nguyệt nằm trong một dãy núi kéo dài trong Thắng Tuyết Châu Sở Quốc.

Trong tình huống bình thường, ở Hạo Nam châu không có người nào có tư cách tham gia Tử Nguyệt bí cảnh.

Tuy nói mỗi mười năm Hạo Nam Châu đều sẽ có một tư cách.

Nhưng mà nếu muốn đạt được tư cách này, đầu tiên bản thân ít nhất phải là Bão Nguyên cảnh.

Thứ hai là tuổi nhất định phải dưới bốn mươi!

Mà thỏa mãn những điều kiện này trên cơ bản cũng có thể leo lên Anh Tài bảng rồi!

Dần dà, điều kiện trụ cột tiến vào bí cảnh Tử Nguyệt đã chuyển biến thành thiên kiêu chỉ có thể bước vào Anh Tài bảng, mới có thể tham dự tiến vào!

Bên trong Lưu Vân Tông.

Tông chủ Sở Lưu Vân cùng Đại trưởng lão Lý Thiên Minh đều lộ vẻ cảm khái nhìn Cố Dương.

“Chúc mừng Cố Dương ngươi, từ hôm nay trở đi, ngươi sẽ là vinh dự trưởng lão của Lưu Vân Tông chúng ta.”

“Thân phận chỉ đứng sau Đại trưởng lão và tông chủ.”

Sở Lưu Vân vừa cười vừa nói.

Đây cũng là hắn an bài.

Dù sao thực lực và thiên phú của Cố Dương bây giờ, nếu còn là đệ tử chân truyền... dường như có chút không thích hợp.

Vì vậy liền an bài cho Cố Dương một thân phận trưởng lão vinh dự...

“Đa tạ tông chủ.”

Đối với chuyện này Cố Dương cũng có chút bất đắc dĩ.

Thân phận gì đó cũng không quan trọng.

Chẳng qua nếu tông chủ đã khăng khăng như thế, hắn cũng không cự tuyệt.

“Ừm, lần này tiếp tục để Đại trưởng lão dẫn ngươi đi bí cảnh Tử Nguyệt.”

“Trên đường nhất định phải cẩn thận hơn!”

“Ta hiểu rồi!”

“Yên tâm đi Tông chủ, cho dù lão Lý ta liều mạng, cũng tuyệt đối sẽ không để Cố Dương bị thương!”

Đại trưởng lão Lý Thiên Minh cũng vỗ ngực bảo đảm nói.

Đối với việc này, Cố Dương cùng Sở Lưu Vân cũng nhịn không được cười ra tiếng.

Rất nhanh, Lý Thiên Minh dẫn theo Cố Dương đi lên phi chu.

Sau khi chào hỏi Sở Lưu Vân một tiếng.

Phi chu khởi động, nhanh chóng rời xa Lưu Vân Tông.

“Bí cảnh Tử Nguyệt à...”

Sở Lưu Vân nhìn phi chu nhanh chóng rời xa, trong ánh mắt dường như hiện ra một tia hoài niệm.

“Hi vọng Cố Dương có thể đạt được thật nhiều thu hoạch!”

Hắn thì thào tự nói một phen, sau đó quay đầu về lại đại điện của tông chủ.

Trên phi chu.

Lý Thiên Minh cũng giảng giải tin tức về bí cảnh Tử Nguyệt cho Cố Dương.

“Nghe nói tài nguyên bên trong bí cảnh Tử Nguyệt này cực kỳ phong phú, nhưng cạnh tranh cũng vô cùng kịch liệt...”

“Người có tư cách tiến vào Tử Nguyệt bí cảnh, trên cơ bản đều là thiên kiêu trên bảng anh tài.”

“Hơn nữa những thiên kiêu xếp hạng trong mười hạng đầu Anh Tài Bảng chắc chắn sẽ tham gia!”

Nghe đến đây, Cố Dương khẽ gật đầu, chợt có chút tò mò hỏi: “Đại trưởng lão, người đã tham gia rồi?”

Thần sắc Đại trưởng lão cứng đờ, lúng túng lắc đầu.

“Ta cũng không có tư cách.”

“Vậy làm sao ngươi biết chuyện này?”

Cố Dương lại tò mò hỏi.

“Là tông chủ nói cho ta biết, tông chủ đại nhân dường như biết rất rõ về bí cảnh Tử Nguyệt.”

Đại trưởng lão cũng không giấu giếm gì, thành thật trả lời.

Nghe vậy Cố Dương cũng hơi nhíu mày.

Tông chủ biết được nhiều chuyện trong bí cảnh Tử Nguyệt như vậy, chẳng lẽ hắn đã tham gia?

Hơn nữa, tông chủ họ Sở.

Nước Sở cũng họ Sở, nói không chừng trong đó có một chút liên hệ.

Chẳng qua hắn cũng không có ý nghĩ sâu xa về quá khứ của tông chủ.

Ở Hạo Nam châu cách Thắng Tuyết Châu một khoảng rất xa.

Cố Dương liền ngồi xếp bằng trên ghế nhắm mắt nghỉ ngơi.

Thời gian thoáng một cái đã qua.

Năm ngày trôi qua.

Trải qua năm ngày liên tục không ngừng bay đi.

Cuối cùng thì phi chu cũng tiến vào cảnh nội của Thắng Tuyết Châu.

Sau đó lại lãng phí thêm vài canh giờ.

Cuối cùng đã đến nơi bí cảnh Tử Nguyệt sắp xuất thế.

Thắng Tuyết sơn mạch!

Lúc này, tại lối vào sơn mạch, đã có không ít thân ảnh đang đứng ở đó.

Nhưng quần áo bọn họ không giống nhau.

Nhưng từ khí chất trên người phát ra cũng có thể hiểu được bọn họ đều là thiên kiêu trên bảng anh tài!

Mà trong một đám thiên kiêu.

Trong đó có mười vị được chú ý nhất!

Mà bọn họ không nghi ngờ gì, là mười thiên kiêu đứng đầu Anh Tài bảng!

Bọn họ đứng nơi đó, một luồng khí chất siêu nhiên lan tỏa ra.

Những thiên kiêu khác cũng nhìn bọn hắn bằng ánh mắt hâm mộ và sùng bái không thôi.

Những người lọt vào bảng anh tài mười thứ hạng đầu đều là thiên kiêu trong số các thiên kiêu!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 28%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)