Mặt mũi hắn đầy vẻ hoảng sợ.
“Cái gì!?”
“Chuyện này... Xảy ra chuyện gì!”
“Ta tưởng rằng có người lại bước lên bảng anh tài, không nghĩ tới... Hoá ra là thứ hạng của Cố Dương tăng lên!?”
“Hả... Bách Hiểu Các nói thật sao? Cố Dương... chỉ mới qua một tháng mà đã từ Ngưng Chân cảnh tầng ba đột phá lên tới Ngưng Chân cảnh tầng mười đỉnh phong!?!”
“Điều này... là thật hay giả? Với tu vi Ngưng Chân cảnh tầng mười, vượt cấp chém giết trưởng lão Bạch Dương tông có tu vi Bão Nguyên cảnh tầng bảy đỉnh phong, Huyết Vô Cương?”
“Nắm giữ được quyền ý đại thành, hư hư thực thực lĩnh ngộ được kiếm ý đại thành, uy lực một kiếm... có thể lưu lại trên không gian một vết kiếm...”
“Quái vật!”
“Con mẹ nó, đây tuyệt đối là quái vật!”
Trong biên giới Sở Quốc, gần như tất cả mọi người xem Anh Tài bảng Bách Hiểu Các mới công bố đều phát ra từng trận kinh hô và rung động.
Bởi vì lần này...
Căn bản không có biến hóa quá lớn.
Ngoại trừ vài thiên kiêu xếp hạng gần cuối bị loại bỏ ra.
Thay đổi lớn nhất.
Chính là Cố Dương!
Từng được xếp vào top ba mươi Cố Dương, giờ phút này trực tiếp được nhấc tới người thứ mười một, tăng lên trọn vẹn mười chín bậc!
Ngoài ra, Bách Hiểu các còn lưu lại một đoạn dài giới thiệu sau tên Cố Dương.
【 Cố Dương, đệ tử chân truyền của Lưu Vân Tông ở Hạo Nam châu, mới mười bảy tuổi, một tháng từ Ngưng Chân cảnh ba tầng liên tiếp đột phá lên tới Ngưng Chân cảnh tầng mười đỉnh phong, thiên tư trác tuyệt! Nắm giữ bảy thành quyền ý, nghi ngờ là đã lĩnh ngộ kiếm ý đại thành, sau đó bị một đám trưởng lão của Bạch Dương tông vây chặt, Cố Dương giết ngược lại. Cũng càng là vượt cấp chém giết đại trưởng lão của Bạch Dương tông có tu vi Bão Nguyên cảnh tầng bảy đỉnh phong Huyết Vô Cương! Các chủ trải qua suy nghĩ kỹ, cho nên xếp hạng tăng lên mười chín bậc, đứng hàng mười một! 】
Mà cũng chính là đoạn này.
Chấn động toàn bộ Sở quốc!
Khiến cho vô số người cảm khái.
Bên trong biên giới Sở Quốc có vô số thiên kiêu.
Thiên kiêu trên bảng anh tài người này cường hãn hơn người kia.
Liên tiếp phá kỷ lục như Cố Dương đúng thật sự là người đầu tiên.
Mặc dù Cố Dương chỉ xếp ở hạng mười một Anh tài bảng.
Nhưng các loại thủ đoạn Cố Dương bày ra ... không thể nghi ngờ đều đang làm rung động thần kinh con người.
CMN chứ, đây thật sự là điều con người có thể làm được sao?
Chẳng trách Bách Hiểu các thậm chí chỉ vì tăng thứ hạng của Cố Dương, còn xếp hạng lại trên bảng anh tài!
Cố Dương cũng thật sự có tư cách này!
Sau khi Bảng Anh Tài công bố.
Cũng thu hút sự chú ý của không ít thiên kiêu trong top 10 thứ hạng bảng anh tài.
Huyền Nguyệt châu.
Trong Ngưng Diệu Tông.
Trong tay một thanh niên áo trắng bồng bềnh đang cầm bảng Anh Tài bảng mới nhất mà Bách Hiểu các vừa công bố.
Hắn hơi nhướng mày.
“Hạo Nam châu Lưu Vân Tông... Cố Dương sao?”
“Thú vị.”
Trong mắt hắn lóe ra ánh sáng.
Trong thần sắc dường như mang theo một tia nghiêm nghị.
Hiển nhiên Cố Dương có thể khiến Bách Hiểu các chủ động sửa chữa Anh Tài bảng, có thể thấy được thiên tư của hắn khủng bố thế nào!
Ngay cả Bách Hiểu các cũng cực kỳ coi trọng hắn.
Nói không chừng đợi thêm một thời gian nữa Cố Dương này sẽ tiến vào top 10!
“Hơn nữa... vì sao trên mấy tên đệ tử Ngưng Diệu tông trên bảng anh tài của chúng ta bị xoá tên?”
Thanh niên nam tử thoáng nhíu mày.
Hắn ta đương nhiên là đại sư huynh đệ nhất Ngưng Diệu Tông, Lữ Tinh Hà!
Bây giờ xếp hạng anh tài xếp hạng thứ chín!
Thực lực thiên phú cũng cực kỳ cường hãn.
Hắn đối với việc Ngưng Diệu Tông có mấy người lên Anh tài bảng, ở vị trí nào thì đều nhớ rất rõ ràng.
Cho nên mới có thể có chút nghi hoặc làm sao mấy vị trí xếp hạng trên anh tài bảng, đám người Trần Hạ của Ngưng Diệu Tông không còn bóng dáng?
“Kỳ quái...”
Trong sơn cốc bí ẩn.
Chỉ thấy một tráng hán trần trụi đang nhìn chằm chằm Anh Tài bảng, nhíu mày.
“Cố Dương?”
“Không ngờ thứ hạng của tiểu tử này lại tăng nhanh như vậy!?”
“Ta nhớ kỹ hắn giỏi luyện thể, từ luyện thể đi lên?”
“Thú vị!”
Tráng hán cười lạnh một tiếng.
Hắn đứng bật dậy, sau đó đấm một quyền vào tảng đá to như ngọn núi trước mặt!
UỲNH UỲNH RẦM RẦM!
Tiếng chấn động kinh khủng nhất thời vang vọng toàn bộ sơn cốc.
Mà tảng đá lớn như ngọn núi nhỏ kia cũng bị đánh nát!
Lực lượng của nam nhân cường tráng kinh khủng như vậy, nghiễm nhiên là một cường giả Luyện Thể!
Cùng lúc đó.
Nước Sở.
Trong cung điện xa hoa.
Một đám hoàng tử công chúa đứng hàng nơi này.
Phía trên Long ỷ, Hoàng đế Sở quốc uy nghiêm ngồi xuống.
“Cố Dương này, các ngươi có ý kiến gì không?”
Hoàng đế Sở Quốc nhìn thoáng qua hoàng tử công chúa dưới đài, dò hỏi.
“Hồi bẩm phụ hoàng, nhi thần cảm thấy... Cố Dương thiên tư cực tốt, nếu có thể dốc sức bồi dưỡng một phen, có lẽ có thể sóng vai với Bạch Thiên Hồng!”
Đại hoàng tử chắp tay đáp.
“Đại ca không khỏi quá coi trọng Cố Dương rồi.”
Nhị hoàng tử phản bác.
“Bạch Thiên Hồng kia chính là thiên kiêu mạnh nhất Sở quốc chúng ta từ trước tới nay, ngàn năm khó mà xuất hiện được một vị. Mặc dù Cố Dương này thể hiện thiên tư cũng có chút khoa trương, nhưng... Không thể đánh đồng với Bạch Thiên Hồng được.”
“Cố Dương có thể lấy tu vi Ngưng Chân cảnh tầng mười vượt cấp đánh chết Bão Nguyên cảnh tầng bảy đỉnh phong, nhị đệ, ngươi tự hỏi có thể làm được không?”
Đại hoàng tử cười, hỏi ngược lại một câu.
“Tất nhiên là ta không bằng, nhưng Cố Dương khẳng định cũng không bằng Bạch Thiên Hồng.”
“Được rồi, Đại ca nhị ca các ngươi cần gì phải tranh luận điểm này, phụ hoàng hỏi chúng ta đối với Cố Dương có ý kiến gì, không phải hỏi Cố Dương có thể so với Bạch Thiên Hồng hay không.”
Tam hoàng tử vội vàng ra mặt khuyên nhủ.
Thấy vậy nhị hoàng tử cũng vội vàng thuận miệng nói.
“Chỉ bàn về Cố Dương, ngộ tính của hắn đúng là siêu phàm, cả Sở quốc không ai bằng, cũng đáng để bồi dưỡng!”
Mấy vị Hoàng tử nghị luận kịch liệt.
Thất công chúa chỉ mười bảy tuổi thì ở một bên nhìn chằm chằm tên Cố Dương trên Bảng Anh Tài, hơi có chút nhút nhát.
Hiển nhiên trong lòng nàng cũng có chút tò mò với nam tử tên là Cố Dương này.
Rõ ràng đều là mười bảy tuổi, vì sao ngộ tính của Cố Dương lại có thể khoa trương như vậy?
Hơn nữa chiến tích nổi bật.
“Ha ha, xem ra các ngươi tự có ý nghĩ riêng rồi.”
“Chẳng qua cũng không cần gấp gáp, Cố Dương này đến cùng như thế nào... Chờ bí cảnh Tử Nguyệt mở ra, liền tự thấy tự hiểu.”
Hoàng đế Sở quốc cũng không biểu đạt thái độ của mình, chỉ là trên mặt lộ ra nụ cười nhạt.
“Phụ hoàng, nhi thần cũng có thể tham gia sao?”
Thất công chúa không nhịn được trừng mắt nhìn phụ hoàng của mình, trong mắt ngập tràn khát vọng và tò mò.
“Tu vi ngươi không đủ, tất nhiên không được.”
“Vâng.”
Nghe vậy, nhất thời Thất công chúa có chút ủ rũ cúi đầu xuống.
Hoàng đế Sở Quốc cũng không nói thêm gì.
Ánh mắt hắn lóe lên từng điểm hào quang.
“Là Lưu Vân Tông ở Hạo Nam Châu sao?”
Hạo Nam châu.
Thứ hạng của Cố Dương trên bảng anh tài tăng lên tới vị trí thứ mười một cũng khiến vô số người cảm khái, khiếp sợ, hãi nhiên, hâm mộ!
Thậm chí còn có sự tự hào!