Ta Phát Triển Mỹ Thực Ở Thế Giới Tu Tiên

Chương 94:

Chương Trước Chương Tiếp

Đối với những người đã tị cốc hàng ngàn hàng vạn năm mà nói, loại mỹ vị mới mẻ này giống như được hồi sinh, khiến trong lòng người ta sinh ra cảm khái thì ra nhân sinh không chỉ có tu luyện.

“Tiểu cô nương, kỳ thật tên của ta không phải là Mộc Úy Lâm.” Mộc Úy Lâm chộp lấy mấy xiên thịt, không kịp chờ đợi cắn một miếng thịt, lập tức thơm đến mức nheo mắt lại. Y chưa từng được ăn thịt nào ngon như vậy, vừa thơm vừa mềm, cũng không biết tiểu cô nương đã cho thêm thứ gì vào, ăn vào miệng tê tê, cay cay, ăn thật đã.

Tô Cửu có chút dở khóc dở cười, vì một miếng ăn mà ngay trước mặt trưởng bối đến cả tên cũng không cần. Trông ranh mãnh như vậy, ở nhà chắc được cưng chiều lắm.

Thực ra nàng cũng chỉ muốn viết bảng giá, tiện thể xả giận trước, giận được xả xong tự nhiên sẽ đổi bảng.

Tô Cửu vừa viết xong bảng giá, quay người lại thì thấy trước quầy hàng đã có thêm một người. Người đến mặc áo bào tố y, dung mạo cương nghị, cả người toát lên vẻ chính khí.

Lăng Thương nhìn thấy Mộc Cưu Phú cũng ở đó, cười lớn nói: “Mộc đan sư cũng ở đây.”

Mộc Cưu Phú cũng không ngờ sẽ gặp Lăng Thương Kiếm tôn - sư phụ con trai ông ấy ở đây.

“Kiếm tôn cũng tới.” Mộc Cưu Phú vừa nói vừa chỉ vào Mộc Úy Lâm, cười nói: “Đến bắt tiểu tử không nên thân.”

“Bản tôn cũng là đến tra xét xem thứ gì đã quấy nhiễu cảm ngộ của các đệ tử trong tông.” Đến dạy dỗ tiểu sủng gì đó, không phù hợp với thân phận Kiếm tôn.

Gia vị trong tay Lý Quỳ đều rơi hết.

Trong lòng Tô Cửu lộp bộp một tiếng, Kiếm tôn, Lăng Thương Kiếm tôn. Nếu nàng nhớ không lầm, trong ngọc giản của Tô gia lão tổ có nhắc đến, chính là bái Lăng Thương kiếm tôn làm sư phụ.

Người mà Tô gia lão tổ kính trọng, hẳn là không phải người nhỏ mọn như vậy chứ?

Lăng Thương nào biết lời nói giữ thể diện của mình lại dọa người ta sợ như vậy. Ông liếc mắt nhìn xiên thịt nướng trên bàn gỗ, ánh mắt rơi vào một cái bàn đất khác được ngưng tụ từ thổ linh lực. Trên đó cũng bày một đĩa thịt nướng, thoạt nhìn giữa hai loại không có gì khác biệt nhưng Lăng Thương đã từng ăn qua mỹ thực không tạp chất lại biết rất rõ ràng.

Ông đi qua cầm mấy xiên lên, nếm thử một miếng, quả nhiên đúng là nó, hương vị ngon hơn mùi thơm gấp trăm lần, chỉ là thịt hơi nhỏ một chút, nhai hai cái là hết. Ăn thịt xiên này thích hợp uống với một vò linh nhưỡng. Một ngụm rượu, một miếng thịt, quả là khoái hoạt nhất trần đời.

Tô Cửu nhìn vị đại lão trong số các đại lão này ăn hết xiên này đến xiên khác, tâm trạng lo lắng cũng buông xuống. Nàng bảo Lý Quỳ tiếp tục nướng.

Rõ ràng, Lăng Thương Kiếm tôn này ngay từ đầu đã nhắm vào thịt xiên của nàng mà đến. Nói cách khác, ông biết đồ ăn nàng làm ra không có tạp chất.

Ồ, sáng nay Chiêu Diễn Chân Quân đã mua bánh bao súp và bánh rán hành mang về, xem ra vị Kiếm tôn này đã ăn rồi.

Mộc Cưu Phú thấy Lăng Thương Kiếm tôn không ăn thịt mới nướng, ngược lại đi ăn thịt sắp nguội bên kia. Người già thành tinh, ông ấy nhịn không được đi qua lấy một xiên ăn, nhai nhai rồi lại nhai ra điểm khác thường.

Hình như thịt tinh khiết hơn, sạch sẽ hơn? Không hề có tạp chất? Đúng vậy! Chính là không hề có tạp chất!

Mộc Cưu Phú kinh ngạc trong lòng, nhìn về phía Tô Cửu, hai loại thịt xiên có hiệu quả khác nhau, thịt do đại hán nướng ông ấy đã ăn qua rồi, không có hiệu quả này. Nói cách khác, hiệu quả này là do tiểu cô nương này nướng ra. Với tư cách là một người cuồng đan, so với bất kỳ ai khác thì ông ấy hiểu rõ nhất việc có thể khiến đồ ăn không có tạp chất có ý nghĩa gì. Giống như việc khiến đan dược không có độc đan vậy. Nếu nói ra ngoài e rằng ai cũng muốn cướp nàng về làm đầu bếp.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 17%👉

Thành viên bố cáo️🏆️