Ta Phát Triển Mỹ Thực Ở Thế Giới Tu Tiên

Chương 43:

Chương Trước Chương Tiếp

Tô Cửu đã chủ động ngồi vào bếp trước Tô mẫu và bắt đầu nhóm lửa, chờ chảo nóng thì đổ dầu vào, cho gia vị và rượu vàng vào xào cho dậy mùi thơm, rồi cho dưa chua vào xào tiếp. Nàng cho nước sôi vào đun sôi, sau đó cho đầu cá và xương cá vào dùng lửa mạnh để đun cho nhừ, đến khi mùi chua của dưa chua bốc lên, nàng bắt đầu thả từng lát cá vào, cá chín nhanh, chỉ một lúc là có thể vớt ra.

Nước canh vàng óng từ đầu cá và dưa chua nấu chín, các lát cá trắng như hoa lan điểm xuyến trong đó, khiến Tô mẫu đã sống nửa đời người mà chưa từng thấy món ăn đẹp như vậy. Nhìn thôi cũng không nỡ động đũa, nhưng mùi cá chua thoang thoảng lại không ngừng xông vào mũi, kích thích cơn thèm ăn của bà.

“Tam thẩm, người làm món gì mà thơm thế.”

Tô Cẩn ở bên ngoài đã bị mùi thơm lôi kéo, liên tục nhìn vào bếp. Khi mùi thơm càng ngày càng đậm hơn, y không chịu nổi nữa, bước vào bếp.

“Tam thẩm của ngươi nào có tay nghề này đâu, là muội muội ngươi làm đấy.” Tô mẫu cười tươi như hoa khi nghe có người khen tay nghề nấu ăn của con gái mình.

Tô Cẩn nhìn Tô Cửu với ánh mắt đầy thương xót: “Trước đây A Cửu đâu biết làm mấy món này.”

Chính vì phải làm mấy việc vặt như thế này, nên A Cửu mới không thể hoàn thành việc hấp thụ khí vào đúng thời gian quy định sao?

“Đại đường ca, ca thử xem có ngon không.” Thấy Tô mẫu lại đau lòng, Tô Cửu vội vàng gắp một miếng cá nhét vào miệng Tô Cẩn.

Tô Cẩn chỉ cần nhìn món ăn và ngửi mùi thơm là biết ăn rất ngon rồi. Quả thật, miếng cá trắng ngần, cắn nhẹ là cảm nhận ngay được thịt cá tươi ngon, vị chua, cay và tê của gia vị tràn ra trong miệng, xông lên đầu, khiến y cảm thấy vô cùng sảng khoái. Y nghĩ mình có thể ăn đến năm bát cơm với món này.

Tô Cửu cũng gắp một miếng cho Tô mẫu: “Mẫu thân cũng thử đi, có cho một chút hạt tiêu, có thể hơi cay đấy.”

Đây là lần đầu tiên Tô mẫu ăn món ăn mà con gái tự tay làm, lần đầu tiên ăn món con gái tự tay gắp cho, cảm động đến mức mắt rưng rưng.

Vị chua cay, mùi cá thơm ngào ngạt, ăn rất hợp với cơm.

Món ăn ngon thế này chắc chỉ có tiên nhân mới xứng đáng được ăn?

“Giờ mẫu thân tin con có tay nghề này thì không lo đói rồi, nhưng vẫn phải chú trọng vào tu luyện.” Tô mẫu ăn xong thì giơ ngón cái lên khen ngợi.

Thấy Tô Cẩn còn muốn ăn thêm, bà vội vàng đẩy y ra khỏi bếp: “Đi gọi Thái gia gia tới đây cùng ăn cơm, bảo là món này do cháu gái nhỏ của ông ấy tự tay làm.”

“Được rồi! Tam thẩm, cơm có đủ không? Nếu không đủ, con sẽ mang thêm một ít đến.” Tô Cẩn không chút khách sáo, cho thấy là muốn ăn nhờ.

“Đủ chứ!”Tô mẫu cười, bởi vì đứa nhỏ này chỉ lớn hơn con trai bà một tháng, hai đứa chơi thân từ nhỏ, cho nên cũng giống như người nhà mình vậy.

“Két.” Bánh Trôi nhảy lên bếp, cầu xin được cho ăn.

“Cả đồ ăn bình thường cũng muốn ăn sao?” Tô Cửu gắp cho nó một miếng cá.

Bánh Trôi há miệng nuốt luôn, không thèm nhả xương ra, ăn xong lại há miệng đòi thêm.

Hóa ra nó lại là một vật nhỏ không kén ăn, giờ thì Tô Cửu không phải lo nó sẽ đói vì thiếu linh khí nữa.

Tô Cửu cũng thử một miếng, vị chua cay, hương vị còn ngon hơn món cá dưa chua nàng làm trước đây.

Nàng không nghĩ là do tay nghề mình lại tăng tiến, dù tay nghề có giỏi thế nào mà gia vị không đủ thì cũng vô ích, chẳng lẽ là do nguyên liệu nấu ăn ở thế giới này tốt hơn?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 17%👉

Thành viên bố cáo️🏆️