Phong Vãn thấy rõ sự khinh bỉ không chút che dấu trong mắt y, trong lòng nàng ấy hơi đau nhói: “Ta chỉ cảm thấy Nam Vực không thuận lợi cho sự phát triển của mọi người, nên mới không nhịn được nhắc nhở một câu, cứ coi như ta lo chuyện bao đồng đi.”
Phong Vãn nói xong liền quay người bỏ đi.
“Ca ca, vừa rồi có phải là Phong Vãn của Miểu Âm Môn không?” Tô Cửu vừa đi ra ngoài xem xét tình hình, thì đã nhìn thấy hình như ca ca mình đã chọc giận Phong Vãn thì phải, nàng ấy rời đi với khuôn mặt lạnh lùng.
Tô Cảnh nhìn lễ vật trong tay, xoa trán: “Hình như ta đã hiểu lầm nàng ấy rồi.”
“Vậy còn đứng đó làm gì, mau đi xin lỗi nàng ấy đi!” Tô Cửu đẩy y một cái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây