Những người chưa đến lượt nhìn chằm chằm người nọ uống.
Người nọ uống một ngụm, hương vị tươi mát, thơm ngọt lập tức khiến mắt hắn ta sáng lên, uống liền một hơi nửa bát. Miếng thịt nhỏ mềm rục, nếu không phải là xương thì hắn ta đã ăn sạch rồi.
Còn miếng thịt trắng kia, mềm mịn, thanh mát, không cần nhai cũng tan ra trong miệng. Không ngờ nước biến thành canh lại có thể ngon đến vậy.
“Món gọi là canh này ngon quá đi mất!” Người nọ uống xong, vẫn cảm thấy chưa thỏa mãn mà chép miệng, nhìn chằm chằm vào nồi đất, đáng tiếc, mỗi người chỉ được uống một bát.
“Đạo hữu, cửa hàng này cứ dứt khoát bán mỗi món này là được rồi.” Người nọ kéo Lý Quỳ vừa đi ngang qua và nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây