Tô Cửu bỗng nảy ra một ý tưởng, quay sang nói với Mộc Hàn Xuyên: “Đạo quân, con giao long này có thể ký kết khế ước để mang ra ngoài đúng không?”
“Ngươi muốn ký khế ước với nó?” Mộc Hàn Xuyên nghĩ rằng nàng chỉ thích những con nhỏ nhắn như Bánh Trôi, bởi mỗi lần thấy nàng vuốt ve Bánh Trôi đều có vẻ rất thích thú.
“Đạo quân, ngài chẳng phải chưa có linh thú sao? Con giao long này nhìn sắp hóa rồng rồi, ký khế ước với nó, giúp nó hóa rồng, ngài sẽ có một con rồng làm linh thú.” Tô Cửu chân thành đề nghị, giao long này đúng là không làm mất mặt Đạo quân.
“Ta chỉ cần có kiếm là đủ.” Mộc Hàn Xuyên chưa từng nghĩ đến việc ký khế ước linh thú. Khi xưa muốn ký khế ước với Bánh Trôi cũng chỉ vì nó đã đi theo hắn hai năm, nhỏ bé, có chút linh tính, nuôi cũng không tệ, ký khế ước để tiện mang theo.
Tô Cửu tiếc nuối gật đầu, nhìn về phía giao long. Một linh thú tốt như vậy, đáng tiếc cô đã có Bánh Trôi rồi. Bánh Trôi không phải linh thú ký khế ước, nhưng là “bảo bối” duy nhất mà nàng nuôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây